Chúa Nhật (03-04-2022) – Trang suy niệm

02/04/2022

Lời Chúa Hôm Nay

Chúa Nhật Tuần V Mùa Chay Năm C

BÀI ĐỌC I: Is 43, 16-21

“Đây Ta sẽ làm lại những cái mới và sẽ cho dân Ta nước uống”.

Trích sách Tiên tri Isaia.

Chúa là Đấng mở đường dưới biển, mở lối đi dưới dòng nước; Chúa là Đấng dẫn dắt xe, ngựa, quân binh và dũng sĩ. Tất cả đều ngủ và không chỗi dậy nữa; chúng bị ngộp thở và tắt đi như tim đèn. Người phán: “Các ngươi đừng nhớ đến dĩ vãng, và đừng để ý đến việc thời xưa nữa. Đây Ta sẽ làm những cái mới và giờ đây chúng sẽ xuất hiện, như các ngươi sẽ biết; Ta sẽ mở đường trong hoang địa, và khai sông nơi đất khô khan. Thú đồng, muông rừng và chim đà sẽ ca tụng Ta, vì Ta đã làm cho hoang địa có nước và đất khô khan có sông, để dân yêu quý của Ta có nước uống; Ta đã tác tạo dân này cho Ta, nó sẽ ca ngợi Ta”. Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 125, 1-2ab. 2cd-3. 4-5. 6

Đáp: Chúa đã đối xử đại lượng với chúng tôi, nên chúng tôi mừng rỡ hân hoan (c. 3).

Xướng:

1) Khi Chúa đem những người Sion bị bắt trở về, chúng tôi dường như người đang mơ, bấy giờ miệng chúng tôi vui cười, lưỡi chúng tôi thốt lên những tiếng hân hoan. – Đáp.

2) Bấy giờ dân thiên hạ nói với nhau rằng: Chúa đã đối xử với họ cách đại lượng. Chúa đã đối xử đại lượng với chúng tôi, nên chúng tôi mừng rỡ hân hoan. – Đáp.

3) Lạy Chúa, xin hãy đổi số phận chúng con, như những dòng suối ở miền nam. Ai gieo trong lệ sầu, sẽ gặt trong hân hoan. – Đáp.

4) Thiên hạ vừa đi vừa khóc, tay mang thóc đi gieo. Họ trở về trong hân hoan, vai mang những bó lúa. – Đáp.

BÀI ĐỌC II: Pl 3, 8-14

“Vì Đức Kitô, tôi đành chịu thua thiệt trong mọi sự, và tôi trở nên giống Người trong sự chết”.

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Philipphê.

Anh em thân mến, tôi coi tất cả mọi sự như thua thiệt trước cái lợi tuyệt vời là được biết Đức Giêsu Kitô, Chúa tôi. Vì Người, tôi đành chịu thua thiệt, và coi mọi sự như phân bớn, để lợi được Đức Kitô, và được ở trong Người, không phải do sự công chính của tôi dựa vào lề luật, nhưng do sự công chính bởi tin Đức Giêsu Kitô: sự công chính bởi Thiên Chúa là sự công chính bởi đức tin để nhận biết Người và quyền lực phục sinh của Người, để thông phần vào sự đau khổ của Người và trở nên giống Người trong sự chết, với hy vọng từ cõi chết được sống lại.

Không phải là tôi đã đạt đến cùng đích, hoặc đã trở nên hoàn hảo, nhưng tôi đang đuổi theo để chiếm lấy, bởi vì chính tôi cũng đã được Đức Giêsu Kitô chiếm lấy. Anh em thân mến, chính tôi chưa tin rằng tôi đã chiếm được, nhưng tôi đinh ninh một điều là quên hẳn đàng sau, mà hướng về phía trước, tôi cứ nhắm đích đuổi theo để đoạt giải ơn kêu gọi Thiên Chúa đã ban từ trời cao trong Đức Giêsu Kitô. Đó là lời Chúa.

CÂU XƯỚNG TRƯỚC PHÚC ÂM: Ga 8, 12b

Chúa phán: “Ta là sự sáng thế gian, ai theo Ta, sẽ được ánh sáng ban sự sống”. 

PHÚC ÂM: Ga 8, 1-11

“Ai trong các ngươi sạch tội, hãy ném đá chị này trước đi”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, Chúa Giêsu lên núi cây dầu. Và từ sáng sớm, Người lại vào trong đền thờ. Toàn dân đến cùng Người, nên Người ngồi xuống và bắt đầu giảng dạy. Lúc đó, luật sĩ và biệt phái dẫn đến Người một thiếu phụ bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình, và họ đặt nàng đứng trước mặt mọi người. Họ hỏi Chúa Giêsu: “Thưa Thầy, thiếu phụ này bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình, mà theo luật Môsê, hạng phụ nữ này phải bị ném đá. Còn Thầy, Thầy dạy sao?” Họ nói thế có ý gài bẫy Người để có thể tố cáo Người. Nhưng Chúa Giêsu cúi xuống, bắt đầu lấy ngón tay viết trên đất. Vì họ cứ hỏi mãi, nên Người đứng lên và bảo họ: “Ai trong các ngươi sạch tội, hãy ném đá chị này trước đi”. Và Người ngồi xuống và lại viết trên đất. Nghe nói thế, họ rút lui từng người một, bắt đầu là những người nhiều tuổi nhất, và còn lại một mình Chúa Giêsu với người thiếu phụ vẫn đứng đó. Bấy giờ Chúa Giêsu đứng thẳng dậy và bảo nàng: “Hỡi thiếu phụ, những người cáo chị đi đâu cả rồi? Không ai kết án chị ư?” Nàng đáp: “Thưa Thầy, không có ai”. Chúa Giêsu bảo: “Ta cũng thế, Ta không kết tội chị. Vậy chị hãy đi, và từ nay đừng phạm tội nữa”. Đó là lời Chúa.

(thanhlinh.net)

++++++++++++++++++

03/04/2022 – CHÚA NHẬT TUẦN 5 MC – C

Ga 8,1-11

CHÚA MỞ RA CON ĐƯỜNG SỐNG

“Tôi không lên án chị đâu! Thôi chị cứ về đi, và từ nay đừng phạm tội nữa!” (Ga 8, 11)

Suy niệm: Đức Giê-su không nói người phụ nữ ngoại tình này là không có tội. Nhưng Ngài không lên án chị mà nói: “Chị hãy về và từ nay đừng phạm tội nữa.” Chúa cho chị một cơ hội, Ngài mở ra cho chị con đường sống. Đó chính là sứ vụ của Ngài khi đến trần gian: “Thiên Chúa sai Con của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian nhờ Con của Người mà được cứu độ” (Ga 3,17). Con đường sống Chúa mở ra là con đường của lòng thương xót và tha thứ. Chúa không dung túng cho tội lỗi. Nhưng Ngài thương xót và tha thứ cho kẻ có tội và chịu chết để ban ơn cứu độ. Do đó, Ngài đòi hỏi tội nhân đổi đời là “đừng phạm tội nữa.” Con đường sống bắt đầu bằng việc hoán cải, dứt khoát với quá khứ tội lỗi để tiến vào trong tương lai của sự sống.

Mời Bạn: Chúa giàu lòng thương xót luôn tha thứ cho tội nhân và tha thứ không mệt mỏi. Giáo Hội, đặc biệt trong Mùa Chay, kêu mời con cái mình sám hối trở về bằng cách bước ra khỏi cõi chết do tội lỗi qua việc làm hòa với Chúa, và đồng thời đi vào con đường sống bằng cách không phạm tội nữa.

Chia sẻ: Bạn cảm nhận thế nào khi đặt mình vào vị trí của người phụ nữ ngoại tình này để nghe lời xá giải của cha giải tội nói với bạn khi bạn xưng tội: “Cha tha tội cho con…”?

Sống Lời Chúa: Trong Mùa Chay, bạn lãnh nhận bí tích Hoà Giải sốt sắng với lòng hoán cải thật sâu xa.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa muốn chúng con hoán cải hơn là kết án chúng con. Xin cho chúng con nhận rõ hơn tội lỗi của mình để mạnh dạn đứng lên bước ra khỏi vũng lầy tội lỗi.

(5 Phút Lời Chúa)

++++++++++++++++++

Suy niệm và cầu nguyện

SUY NIỆMCÚI XUỐNG, VIẾT TRÊN ĐẤT

Phải nhận là các kinh sư và những ông Pharisêu tài thật

khi họ có thể bắt quả tang một phụ nữ ngoại tình.

Tiếc thay họ chỉ bắt được người phụ nữ,

và không bắt được anh đàn ông đồng phạm.

Dường như họ nắm được thói quen này của Đức Giêsu:

ban đêm ngủ ở Núi Ô-liu, ban ngày giảng dạy ở Đền thờ.

Khi Đức Giêsu giảng dạy cho đám đông lúc tảng sáng

thì họ hớn hở dẫn chị ta đến.

Ai cũng biết chị này xấu hổ nhục nhã biết chừng nào.

Áo quần xốc xếch, đầu tóc rối bù,

mặt cúi gằm xuống, để tránh bao cái nhìn soi mói.

Chị run sợ vì biết mình sắp bị xét xử (Lv 20,10),

số phận của chị mong manh như chỉ mành treo chuông.

Thật ra, chị không phải là đích nhắm của các ông lãnh đạo.

Chị chỉ là nhân vật phụ trong kịch bản của họ.

Đức Giêsu mới là người họ muốn giăng bẫy để tố cáo:

“Xin Thầy cho biết ý kiến, có nên ném đá chị này

như Luật Môsê đã dạy không?”

Ném đá dĩ nhiên chẳng bao giờ là lựa chọn của Thầy Giêsu,

mà không ném thì mang tiếng là chống lại Lề Luật.

 

Các kinh sư và người Pharisêu thích thú với cái bẫy của họ.

Họ biết Đức Giêsu sẽ không sao thoát được.

Khi Ngài cúi xuống, lấy ngón tay viết trên đất,

họ nghĩ Ngài đang tránh né, không dám trả lời.

Đức Giêsu cứ viết nguệch ngoạc, còn họ cứ gặng hỏi mãi.

Khi cúi xuống, Ngài chỉ nghe chứ không thấy ai.

Cuối cùng, Ngài ngẩng lên và nói: “Ai trong các ông vô tội,

hãy là người đầu tiên ném viên đá đi!”

Rồi Ngài lại cúi xuống, lấy ngón tay viết trên đất.

Bầu khí chợt lắng xuống, như nghe thấy được tiếng thở. 

Lời của Đức Giêsu vang vọng trong lòng người,

và đưa người ta đến chỗ hồi tâm.

Có ai thấy mình hoàn toàn vô tội không?

Có ai chưa bao giờ ngoại tình trong lòng không? (Mt 5,28).

Vậy có ai can đảm ném viên đá đầu tiên không?

Lời Đức Giêsu tạo ra một khoảng lặng mới mẻ chưa từng có.

Bây giờ chỉ còn nghe thấy tiếng chân người rời đi.

Từng người một, người cao niên đi trước.

Những người muốn tố cáo người khác đã tự tố cáo mình.

Cả đám đông bây giờ chỉ còn lại hai người:

người đấng thương và Đấng thương xót.

Tất cả đã sẵn sàng cho cuộc gặp gỡ của Đức Giêsu,

cuộc đối thoại đầu tiên của Ngài với người phụ nữ.

 

Đức Giêsu ngẩng lên, thấy chị ấy đứng trước mặt.

Ngài đơn sơ hỏi chị như thể là ngạc nhiên:

“Họ đâu cả rồi? Không ai kết án chị sao?”

Tôi cứ tưởng sẽ có người ném đá chị vì họ nghĩ mình vô tội.

Người phụ nữ trả lời lịch sự: “Thưa Ngài, không có ai?”

Câu trả lời chất chứa niềm vui và cả sự ngạc nhiên nữa.

Vâng, không ai ném đá tôi, họ đi hết cả rồi.

Đức Giêsu, Đấng vô tội, Đấng có quyền kết án lại nói:

“Tôi cũng không kết án chị đâu.”

Chẳng những Ngài cứu chị khỏi một hình phạt nặng nề,

Ngài còn mở ra một con đường mới cho đời chị.

Người ta lôi chị đến đây để gặp tôi,

Bây giờ tôi mời chị đi, chỉ nhớ là đừng bao giờ tái phạm.

 

Khó có thể kết thúc câu chuyện này một cách đẹp hơn.

Tất cả bắt đầu với sự căng thẳng, thách thức, tự hào.

Rồi lắng xuống với những khoảng lặng, cả trong và ngoài.

Những người tố cáo dịu xuống, không thấy bị tổn thương.

Chị phụ nữ bị tố cáo được nhẹ nhàng tha thứ.

Đức Giêsu thoát khỏi cái bẫy của các ông lãnh đạo.

Đọc bài Tin Mừng này trong Mùa Chay,

Ta thấy mình là chị phụ nữ, vì nhiều lần bất trung với Chúa.

Ta thấy mình là ông kinh sư, soi rất kỹ tội của tha nhân,

nhưng ít dành thời gian hồi tâm để xét chính mình.

Ta được mời gọi để giống Chúa Giêsu, thanh thản, khéo léo,

biết cách tạo bầu khí an hòa, gạt bỏ mọi xung đột, đối đầu.

 

Ta cần học nơi Đức Giêsu khả năng cúi xuống, như không thấy,

khả năng viết trên đất để làm giảm căng thẳng,

và khả năng ngẩng lên để đối thoại nghiêm túc.

 

LỜI NGUYỆN

Lạy Chúa,

Bình an là điều rất quý mà con người luôn kiếm tìm.

Có người tìm bằng cách buông bỏ, coi mọi sự như không.

Có người tập hít thở, tập yoga hay ngồi thiền…

 

Kitô hữu chúng con biết mình phải tìm bình an ở đâu.

Chúng con phải tìm bình an nơi Chúa,

là nguồn mạch bình an cho nhân loại.

Chúng con không thể tự làm cho lòng mình bình an,

vì bình an là quà tặng vô giá của Chúa.

 

Lạy Chúa Giêsu,

Chúa đã nói: “Thầy để lại bình an cho anh em.

Thầy ban bình an của Thầy cho anh em.”

Bình an của Chúa khác với bình an do thế gian ban tặng,

bởi lẽ nó không dựa trên sự an toàn do vật chất,

do tập luyện của ý chí, hay do lý luận suy tư.

 

Xin cho chúng con giữ được sự bình an tận đáy lòng

của người biết mình đang sống và làm theo ý Chúa.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

(phutcaunguyen.net)

++++++++++++++++++

Hãy Nâng Tâm Hồn Lên

3 THÁNG TƯ

Qua Cái Chết – Đến Với Sự Sống

Giáo Hội, được qui tụ lại bởi ngôi mộ Đức Giêsu, nhìn tội lỗi dưới một ánh sáng mới khi Giáo Hội dám ca lên rằng : “Ôi tội hồng phúc! Tội đã đem lại cho chúng ta Đấng Cứu Chuộc quá đỗi cao cả!” Chúng ta có thể thực sự nói về những gì diễn ra đêm nay rằng “Đây là điều Chúa đã làm ra; thật kỳ diệu trước mắt chúng ta” (Tv 118,23).

Chúng ta được Giáo Hội đặc biệt mời gọi đón nhận mạc khải này về quyền năng Thiên Chúa, về quyền năng sáng tạo và cứu độ của Thiên Chúa. Mầu nhiệm Vượt Qua của Chúa Giê-su Kitô luôn luôn hiện diện trong bí tích của Giáo Hội. Quyền năng của cái chết và cuộc Phục Sinh của Người vẫn không ngừng tác động trong linh hồn người ta.

Nhờ tác động của chính quyền năng Thiên Chúa – quyền năng sáng tạo và cứu độ – Giáo Hội được sinh lại nơi cuộc Phục Sinh của Đức Chúa chịu đóng đanh của mình: “Tảng đá mà những người thợ xây loại bỏ đã trở nên tảng đá góc tường” (c.22).

Tất cả chúng ta đã được sinh ra từ tảng đá ấy: Tất cả chúng ta đều là những viên đá sống trong tư cách là thành viên của Giáo Hội. Tất cả chúng ta đều được sống nhờ hơi thở trao ban sự sống của Đức Kitô Phục Sinh. “Chúng ta phải coi như mình đã chết đi đối với tội lỗi, nhưng nay lại sống cho Thiên Chúa, trong Đức Giê-su Kitô” (Rm 6,11).

– suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II –

Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác

LIFT UP YOUR HEARTS

Daily Meditations by Pope John Paul II

+++++++++++++++++

Lời Chúa Trong Gia Đình

NGÀY 03/4

CHÚA NHẬT V MÙA CHAY

Is 43, 16-21; Pl 3, 8-14; Ga 8, 1-11.

LỜI SUY NIỆM: Đức Giêsu nói: “Tôi cũng vậy, tôi không lên án chị đâu! Thôi chị cứ về đi, và từ nay đừng phạm tội nữa.”

          Chúa Nhật thứ Năm Mùa Chay, Lời Chúa đang nhắc nhở mỗi người trong chúng ta: “Ai trong các ông sạch tội, thì cứ việc lấy đá mà ném trước đi.” Và Người đã tỏ rộng lòng thương với người phụ nữ đang bị giới lãnh đạo Do-Thái giáo muốn lên án: “tôi không lên án chị đâu! Thôi chị cứ về đi, và từ nay đừng phạm tội nữa.”

          Lạy Chúa Giêsu. Suốt mùa Chay Thánh vừa qua, Giáo Hội và các chủ chăn kêu gọi chúng con sống trong chay tịnh và sám hối. Xin cho mỗi người trong chúng con cảm nhận được tình yêu tha thứ của Chúa như Chúa đã tha thứ cho người phụ nữ tội lỗi; mà dóc lòng chừa tội. Để biết cảm thông tôn trọng lẫn nhau và đừng lên án một ai.

Mạnh Phương

+++++++++++++++++

Gương Thánh Nhân

Ngày 03-04: Thánh CASIMIRÔ
(1458 – 1483)

Thánh Casimirô sinh tại Krakow ngày 5 tháng 12 năm 1458. Ngài là con út trong số 13 anh em của vua Balan và hoàng hậu Elisabeth nước Áo, con người nổi tiếng nhân đức. Gioan Dugloss thời danh, tổng giám mục Lemberg. Sau này, là thầy dạy của Ngài.

Casimirô nhiệt thành học hỏi và chỉ nghĩ tới việc làm đẹp ý Chúa. Tâm hồn trong trắng của Ngài ảnh hường tới mọi người chung quanh. Các gia nhân Ngài quen với với phong thái tốt đẹp này đến nỗi tại các triều đình ngoại quốc, người ta nhận ra họ bằng sự cao thượng hơn là bằng sắc phục họ mặc.

Casimirô cảm thấy nỗi đau khổ của người nghèo như là của mình và giúp đỡ họ tận tình đến nỗi dân nghèo coi Ngài như một người cha. Người ta trách Ngài đã quá hạ mình đau khổ săn sóc cho những người cùng khổ, Ngài đã đáp rằng : – Có vinh dự nào lớn lao hơn là được phục vụ Chúa Kitô trong các chi thể người ?

Vị hoàng tử trẻ tự khắc phục bằng việc sám hối liên tục. Dưới sắc phục sang trọng, Ngài mặc áo nhặm và ngủ trên đất, dưới chân giường. Ngài chỉ muốn ăn bánh và sống trong nghèo khó giữa những vinh dự đến nỗi người ta có thể nói về Ngài như nói về Đức Giám mục Milanô. Thánh Carolô Borrômêô rằng, Ngài chỉ là con chó tội nghiệp trong nhà chủ mình.

Thời gian tại nhà thờ là phút giây êm ái quí báu nhất của Ngài, Ngài tới nhà thờ mỗi tối khi cửa còn đóng, và gục mặt xuống đất cầu nguyện. Trong thánh lễ, người ta thấy Ngài xuất thần như lúc truyền phép, dường như Ngài thấy Chúa Kitô trong tay linh mục, Ngài đặc biệt tôn sùng Đức Trinh Nữ mà Ngài gọi là “Mẹ nhân ái” và hàng ngày đọc thánh thi Ommi die để kính Mẹ. Hai mươi năm sau khi qua đời, người ta còn tìm thấy bản chép thánh thi trong mộ Ngài. Ngài có óc phán đoán thật thông minh đến nỗi cha Ngài thường hỏi ý kiến Ngài:

Lúc Casimiro được 13 tuổi, dân Hungarie bất mãn với vua Mathias đã gửi đại diện tới Balan để dâng ngai báu cho Ngài. Vị hoàng tử trẻ không ao ước gì điều này, nhưng vì kính trọng cha, nên đã hướng dẫn binh đội đi nâng đỡ ước nguyện này. Khi tới biên thùy Hungaria, Ngài biết rằng Mathias đã tới chiếm được lòng dân và sẵn sàng chiến đấu cho chính nghĩa. Đức Giáo hoàng cũng ủng hộ vị vua bị truất ngôi. Casimiro vui mừng vì bản tin này và gửi đại diện về cho cha xin bãi bỏ sự việc.

(daminhvn.net)

+++++++++++++++++

03 Tháng Tư

Giỗ Tổ Hùng Vương

Ngày mùng 10 tháng 3 Âm Lịch là ngày giỗ tổ Hùng Vương…

Theo tục truyền, vua Ðế Minh là cháu ba đời vua Thần Nông, đi tuần thú phương Nam, đến núi Ngũ Linh (nay thuộc tỉnh Hà Nam) gặp một nàng tiên, lấy nhau đẻ ra một người con gọi là Lộc Tục. Sau, Ðế Minh truyền ngôi cho con trưởng làm vua phương Nam xưng là Kinh Dương Vương, quốc hiệu là Xích Quỷ.

Ranh giới nước Xích Quỷ lúc bấy giờ phía Bắc giáp Ðộng Ðình Hồ (tức Hồ Nam), phía Nam giáp Hồ Tôn (Chiêm Thành), phía Tây giáp Ba Thục, phía Ðông giáp bể Nam Hải.

Kinh Dương Vương làm vua nước Xích Quỷ vào khoảng năm Nhâm Tuất (Tức là năm 2879 trước Tây Lịch) và lấy con gái Ðộng Ðình Quân là Long Nữ đẻ ra Sùng Lãm, nối ngôi làm vua, gọi là Lạc Long Quân.
Lạc Long Quân lấy con gái vua Ðế Lai tên là Âu Cơ đẻ ra một lần 100 con trai. Sau này, Lạc Long Quân chia cho nàng 50 con để dắt lên núi, còn 50 con, ông đưa về hướng biển Nam Hải.

Lạc Long Quân phong cho người con trai trưởng sang làm vua nước Văn Lang, xưng là Hùng Vương, sáng lập ra nước Việt Nam sau này…

“Vật đổi sao rời, phúc tổ vẫn lưu nền cổ tích

Nước nguồn cây cối, đạo người nên nhớ đạo Hùng Vương”.

Hai câu thơ khuyết danh này như muốn nhắc nhở chúng ta về công đức của tổ tiên. Ngày 10 tháng 3 Âm Lịch, chúng ta không biết là ngày húy nhật của vua Hùng Vương nào, chỉ biết rằng người xưa đã biết chọn một ngày để con cháu về sau muôn đời có dịp tụ họp nhau lại mà nhớ đến tổ tiên, nhớ đến công đức của người đã sáng lập ra dòng họ, nhất là sáng lập ra quốc gia.

Cách đây vài năm, tổng thống Rigan của Hoa Kỳ đã về thăm Ái Nhĩ Lan. Ông muốn nói lên mối dây liên kết giữa ông, những người da trắng đang sinh sống tại Bắc Mỹ và tổ tiên của họ… Là người, ai cũng thấy cần có một tổ quốc, một quê hương trong đó cả một dòng giống được phát sinh và liên kết với nhau.

Cũng như tất cả những người tha hương, những người Việt Nam đang sống ở hải ngoại lúc nào cũng hướng về quê hương của họ. Quê hương là một cái gì vô cùng cao quý và thiêng liêng mà chỉ khi nào mất đi người ta mới cảm thấy luyến nhớ. Nhưng nói đến quê hương không có nghĩa là gợi lại một mảnh đất, một phong cảnh, một dòng sông… Nói đến quê hương là nói đến những người cùng bởi một ông tổ mà ra, những người cùng nói chung một thứ tiếng, những người có cùng một màu da, hay nói như người Việt Nam chúng ta, những người đồng bào, nghĩa là những người cùng chung một cái bọc mà sinh ra… Ðó là ý nghĩa của huyền thoại 100 cái trứng, trong câu chuyện lập quốc của chúng ta.

Nhưng những người công giáo không chỉ ý thức về tình máu mủ ruột thịt của những người cùng một dân tộc, họ còn có một gia đình rộng rãi hơn: đó là gia đình nhân loại.

Nhà vô thần Voltaire đã nói: nếu Thiên Chúa không có thì chúng ta phải tạo ra Ngài… Vì sao thế? Thưa, để cuộc đời chúng ta có một ý nghĩa, để chúng ta biết chúng ta có chung một người Cha, và tất cả mọi người, dù không đồng một ngôn ngữ, dù không đồng một màu da, tất cả chúng ta đều là anh em với nhau. Và kết luận tất yếu của chân lý đó là: chúng ta phải thương yêu nhau.

Người trong cùng một nước, có cùng một ông tổ phải thương yêu nhau vượt lên trên tất cả mọi khác biệt về địa lý, về tôn giáo, về quan điểm chính trị.

Ðó là tất cả ý nghĩa của ngày giỗ tổ Hùng Vương mà chúng ta cử hành hằng năm. Ngày giỗ tổ ấy cũng còn mời gọi chúng ta đi xa hơn nữa để nhìn nhận mọi người đều là con cái Chúa và đều là anh em với nhau.

(Lẽ Sống)

++++++++++++++++++

Lời Chúa Mỗi Ngày

Chúa Nhật V – Năm C – Mùa Chay 

Bài đọc: Isa 43:16-21; Phi 3:8-14; Jn 8:1-11.

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thiên Chúa luôn mời gọi con người hướng về tương lai.

Nhìn lại lịch sử ơn cứu độ, chúng ta thấy luôn có sự đối nghịch giữa Thiên Chúa và con người. Trong khi Thiên Chúa muốn con người tuân giữ Lời Người để được hạnh phúc, con người lại bất tuân phạm tội để rồi phải chịu đau khổ và chịu chết. Trong khi Thiên Chúa luôn tìm mọi cơ hội để đưa con người trở về, con người lại tìm cách đóng mọi cửa để anh chị em mình bị giam giữ trong tội. Trong khi Thiên Chúa luôn hàn gắn, chữa lành, và khơi niềm hy vọng được sống; con người lại tìm cách gây chia rẽ, hủy hoại, và gieo đau thương chết chóc.

Các Bài Đọc hôm nay muốn nói lên tình thương vô bờ của Thiên Chúa dành cho con người qua các việc người làm. Trong Bài Đọc I, tuy con người xứng đáng với mọi hình phạt trong nơi lưu đày, Thiên Chúa vẫn luôn mời gọi con người hướng về tương lai; Ngài sẽ cho họ có cơ hội trở về quê hương như đã từng đưa cha ông họ vượt Biển Đỏ để ra khỏi đất nô lệ Ai-cập. Trong Bài Đọc II, tuy con người phải chết vì đã không giữ Lề Luật của Thiên Chúa, Ngài đã cho Đức Kitô, Người Con của Ngài xuống trần để đền tội thay cho con người. Nhờ sự hy sinh của Ngài, các tín hữu được trở nên công chính và hy vọng sẽ được hưởng phần thưởng là cuộc sống đời đời. Trong Phúc Âm, một số kinh sư và biệt phái đưa một phụ nữ bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình đến với Chúa Giêsu để bị ném đá. Mục đích của họ là để thử xem Chúa Giêsu sẽ hành xử thế nào: theo Luật Moses để ném đá người phụ nữ hay bảo vệ Luật yêu thương của Ngài?

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: “Các ngươi đừng nhớ lại những chuyện ngày xưa, chớ quan tâm về những việc thuở trước.”

1.1/ Biến cố Xuất Hành ra khỏi Ai-cập chứng minh uy quyền của Thiên Chúa: Người Do-thái luôn hướng về Biến-cố lịch sử quan trọng này như một bằng chứng của tình yêu và uy quyền của Thiên Chúa. Mỗi năm khi mừng Lễ Vượt Qua, người cha trong gia đình phải cắt nghĩa tường tận cho con cháu hiểu biến cố này. Mục đích là để nhắn nhủ con cháu đừng bao giờ lãng quên tình thương Thiên Chúa để chạy theo và thờ phượng các thần ngoại.

1.2/ Thiên Chúa sắp chuẩn bị cho dân cuộc xuất hành mới: Mỗi khi người Do-thái bị đô hộ bởi thế lực của ngoại bang hay làm nô lệ tại nơi lưu đày, họ luôn nhớ lại những gì Thiên Chúa đã làm cho tổ tiên họ trong biến cố Xuất Hành và xin Thiên Chúa giải thoát họ khỏi thế lực nước ngoài. Bối cảnh chương 43 của Sách Isaiah hôm nay là hai cuộc lưu đày của người Do-thái tại Assyria và Babylon; Thiên Chúa gởi tiên-tri Isaiah tới trong nơi lưu đày để tăng niềm hy vọng cho dân: “Các ngươi đừng nhớ lại những chuyện ngày xưa, chớ quan tâm về những việc thuở trước. Này Ta sắp làm một việc mới, việc đó manh nha rồi, các ngươi không nhận thấy hay sao? Phải, Ta sẽ mở một con đường giữa sa mạc, khơi những dòng sông tại vùng đất khô cằn. Loài dã thú, chó rừng và đà điểu, đều sẽ tôn vinh Ta; vì Ta cho nước chảy ngay giữa sa mạc, khơi những dòng sông tại vùng đất khô cằn, cho dân Ta tuyển chọn được giải khát. Ta đã gầy dựng cho Ta dân này, chúng sẽ lên tiếng ngợi khen Ta.” Có hai mức độ hoàn thành của lời sấm:

(1) Thiên Chúa sẽ mở một con đường giữa sa mạc cho dân trở về xây dựng lại quê hương và Đền Thờ. Tiên-tri trấn an dân: Họ không cần phải tiếc nuối huy hoàng của biến cố Xuất Hành, vì Thiên Chúa sắp làm những việc lớn lao hơn. Ngài sẽ phóng thích dân chúng, cho họ về xây dựng lại quê hương và Đền Thờ, qua chiếu chỉ của Cyrus và Darius, hai vua của Dân Ngoại Ba-tư.

(2) Kế hoạch cứu độ của Thiên Chúa qua Đức Kitô: Ngài sẽ gởi Đấng Thiên Sai tới để giải thoát họ khỏi làm nô lệ cho tội lỗi. Không chỉ người Do-thái mà tất cả Dân Ngoại sẽ nhận ra và thờ lạy Thiên Chúa.

2/ Bài đọc II: Tôi chỉ chú ý đến một điều, là quên đi chặng đường đã qua, để lao mình về phía trước.

2.1/ Thẩm định quá khứ: Bối cảnh của trình thuật hôm nay là hoàn cảnh của Phaolô đang bị giam giữ trong tù (có thể tại Ephesus). Ngài có thời giờ nhìn lại quá khứ, cuộc trở lại trên đường đi Damascus, và hành trình rao giảng Tin Mừng. Ngài xác tín hai điều quan trọng trong Thư gởi các tín hữu Philip:

(1) Có Đức Kitô là có tất cả: “Tôi coi tất cả mọi sự là thiệt thòi, so với mối lợi tuyệt vời, là được biết Đức Giêsu Kitô, Chúa của tôi. Vì Người, tôi đành mất hết, và tôi coi tất cả như rác, để được Đức Kitô và được kết hợp với Người.”

(2) Lề Luật không làm cho con người nên công chính; nhưng là niềm tin vào Đức Kitô: “Được như vậy, không phải nhờ sự công chính của tôi, sự công chính do luật Moses đem lại, nhưng nhờ sự công chính do lòng tin vào Đức Kitô, tức là sự công chính do Thiên Chúa ban, dựa trên lòng tin.”

2.2/ Biết dùng thời gian hiện tại để học biết về Đức Kitô: Ngài khuyên các tín hữu: “Vấn đề là được biết chính Đức Kitô, nhất là biết Người quyền năng thế nào nhờ đã phục sinh, cùng được thông phần những đau khổ của Người, nhờ nên đồng hình đồng dạng với Người trong cái chết của Người, với hy vọng có ngày cũng được sống lại từ trong cõi chết.”

+ Sự phục sinh: Thiên Chúa đã dùng uy quyền làm cho Đức Kitô sống lại vinh hiển từ cõi chết. Đức Kitô là bảo đảm cho sự sống lại mai sau của các tín hữu.

+ Thông phần đau khổ sẽ thông phần vinh quang: Đức Kitô đã phải trải qua Cuộc Thương Khó để đền tội cho con người. Nếu các tín hữu cùng chịu thông phần đau khổ với Đức Kitô, họ cũng sẽ thông phần vinh quang với Ngài.

2.3/ Hướng về tương lai: Con người hành động là cho một mục đích: Vinh quang phục sinh là niềm hy vọng thúc đẩy con người tiến tới. Thánh Phaolô tin chắc chắn nếu ngài cứ thẳng đường tiến tới, Ngài sẽ nhận được triều thiên vinh hiển là sự phục sinh mà chính Đức Kitô đang chờ đợi để trao cho Ngài. Hành động nhất tâm tiến tới sẽ giúp ngài không chia trí vào những chuyện khác, nhưng vượt qua mọi khó khăn gian khổ để đạt đích mà Thiên Chúa đã tiền định cho con người qua Đức Kitô. Tuy vẫn còn nhiều gian nan dọc đường; nhưng nếu các tín hữu luôn để Đức Kitô làm chủ cuộc đời, Ngài sẽ giúp họ vượt qua tất cả.

3/ Phúc Âm: Tôi không lên án chị đâu! Thôi chị cứ về đi, và từ nay đừng phạm tội nữa!

3.1/ Bẫy giăng để Chúa Giêsu phải rơi vào: Trình thuật cho chúng ta thấy các chi tiết của biến cố: “Vừa tảng sáng, Người trở lại Đền Thờ. Toàn dân đến với Người. Người ngồi xuống giảng dạy họ. Lúc đó, các kinh sư và người Pharisees dẫn đến trước mặt Đức Giêsu một phụ nữ bị bắt gặp đang ngoại tình. Họ để chị ta đứng ở giữa, rồi nói với Người: “Thưa Thầy, người đàn bà này bị bắt quả tang đang ngoại tình. Trong sách Luật, ông Moses truyền cho chúng tôi phải ném đá hạng đàn bà đó. Còn Thầy, Thầy nghĩ sao?”

(1) Luật Moses: Gioan cho chúng ta thấy rõ đây là một bẫy giăng của các kinh sư và biệt phái: “Họ nói thế nhằm thử Người, để có bằng cớ tố cáo Người.” Theo Luật Moses (Lev 20:10; Dnl 22:22-24), những người phạm tội ngoại tình đều bị ném đá cho đến chết.

(2) Luật yêu thương của Chúa Giêsu: Họ biết Chúa Giêsu dạy dân chúng về luật yêu thương và tha thứ; vì thế, họ muốn chứng minh cho dân chúng thấy giáo lý Chúa Giêsu dạy là sai trái, vì đi ngược lại với Luật Moses.

Một người sẽ nhận ra ngay họ đang đặt Chúa Giêsu vào tình thế lưỡng nan: nếu Chúa Giêsu nói không được ném đá, hòn đá của họ sẽ ném trên Ngài vì dám xúi dân chống lại Luật Moses; nếu Chúa Giêsu cho phép ném đá, Luật tha thứ và yêu thương của Ngài sẽ trở nên vô hiệu, vì Ngài dạy một đàng làm một nẻo. Họ tin chắc Chúa Giêsu sẽ không có lối thoát. Chúng ta hãy xem cách xử thế khôn ngoan của Thiên Chúa.

3.2/ Luật yêu thương toàn thắng.

(1) Giây phút xét mình cần thiết: “Đức Giêsu cúi xuống lấy ngón tay viết trên đất. Vì họ cứ hỏi mãi, nên Người ngẩng lên và bảo họ: “Ai trong các ông sạch tội, thì cứ việc lấy đá mà ném trước đi.” Rồi Người lại cúi xuống viết trên đất.” Ngài viết gì, chúng ta không biết. Một điều chắc chắn Chúa Giêsu muốn mời gọi mọi người xét mình trước khi kết án người khác; và có thể Ngài soi thấu tâm hồn của từng người để đừng xét mình cách bất cẩn.

Khi xét mình, con người thấy mình cũng chẳng tốt đẹp hơn ai; điều này giúp con người dễ thông cảm và tha thứ cho người khác. Nếu mình chưa tốt đẹp, tại sao lại bắt tha nhân phải tốt đẹp? Họ cũng là người yếu đuối như mình thôi. Người không thường xuyên xét mình sẽ dễ dàng kết án tha nhân, vì họ tưởng là họ tốt lành, hoàn hảo.

(2) Đấng duy nhất có quyền kết án lại từ chối không kết án: Nghe lời thách thức của Chúa, họ bỏ đi hết, kẻ trước người sau, bắt đầu từ những người lớn tuổi; sau cùng, chỉ còn lại một mình Đức Giêsu, và người phụ nữ thì đứng ở giữa. Người ngẩng lên và nói: “Này chị, họ đâu cả rồi? Không ai lên án chị sao?” Chị trả lời: “Thưa ông, không có ai cả.” Đức Giêsu nói: “Tôi cũng vậy, tôi không lên án chị đâu! Thôi chị cứ về đi, và từ nay đừng phạm tội nữa!”

Giây phút đối diện với Chúa Giêsu chắc chắn sẽ khắc sâu một kỷ niệm khó quên trong tâm hồn người phụ nữ. Đây là Người duy nhất có uy quyền kết tội lại từ chối không kết tội chị; Ngài mở ngỏ ngưỡng cửa tương lai và mời chị bước vào. Ngài như thầm bảo chị: tuy tội chị phạm đến Thiên Chúa và tha nhân; nhưng người chịu thiệt hại nhất chính là chị. Hãy lợi dụng cơ hội tha thứ để sửa mình và làm cho cuộc đời của chị tốt đẹp hơn.

Chúa Giêsu đã chứng minh: Luật yêu thương tha thứ của Ngài chiến thắng khải hoàn trên Luật Moses, vì Luật yêu thương đưa về cho Thiên Chúa một người con tưởng chừng đã mất; trong khi nếu theo Luật Moses, chắc chắn sẽ để lại một xác chết. Thiên Chúa chẳng vui gì khi thấy một người con chết; nhưng Ngài nhảy mừng khi thấy một người con biết ăn năn trở lại và được sống.

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

– Thiên Chúa phải sửa dạy chúng ta bằng đau khổ; nhưng Ngài có uy quyền trên mọi quyền lực thế gian để phục hồi địa vị làm con, nếu chúng ta biết thành tâm trở về với Ngài.

– Hãy để Đức Kitô làm chủ hoàn toàn cuộc sống chúng ta. Ngài sẽ giúp chúng ta vượt qua mọi gian khổ trong cuộc đời và sẽ ban cho chúng ta triều thiên vinh hiển là cuộc sống đời đời.

– Chúng ta hãy thường xuyên xét mình thay vì phí thời giờ xét đoán tha nhân. Người năng xét mình sẽ có cơ hội thăng tiến bản thân, dễ dàng tha thứ cho tha nhân, và được Thiên Chúa xét xử khoan hồng trong Ngày Chung Thẩm.

Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP

****************