Chúa Nhật (17-04-2022) – Trang suy niệm

16/04/2022

Lời Chúa Hôm Nay

Chúa Nhật Tuần I Mùa Phục Sinh Năm C

BÀI ĐỌC I: Cv 10, 34a. 37-43

“Chúng tôi đã ăn uống với Người, sau khi Người từ cõi chết sống lại”.

Trích sách Tông đồ Công vụ.

Trong những ngày ấy, Phêrô lên tiếng nói rằng: “Như anh em biết điều đã xảy ra trong toàn cõi Giuđêa, khởi đầu từ Galilêa, sau khi Gioan rao giảng phép rửa: ấy là Chúa Giêsu thành Nadarét. Thiên Chúa đã dùng Thánh Thần và quyền năng mà xức dầu cho Người. Người đi khắp nơi, ban bố ơn lành và chữa mọi người bị quỷ ám, bởi vì Thiên Chúa ở cùng Người. Và chúng tôi, chúng tôi là chứng nhân tất cả những gì Người đã làm trong nước Do-thái, và tại Giêrusalem, Người là Đấng người ta đã giết treo Người trên thập giá. Nhưng ngày thứ ba, Thiên Chúa đã cho Người sống lại và hiện ra không phải với toàn dân, mà là với chúng tôi là nhân chứng Thiên Chúa đã tuyển chọn trước, chính chúng tôi đã ăn uống với Người sau khi Người từ cõi chết sống lại. Và Người đã truyền cho chúng tôi rao giảng cho toàn dân và làm chứng rằng chính Người đã được Thiên Chúa tôn làm quan án xét xử kẻ sống và kẻ chết. Mọi tiên tri đều làm chứng về Người rằng: Tất cả những ai tin vào Người, thì nhờ danh Người mà được tha tội”. Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 117, 1-2. 16ab-17. 22-23

Đáp: Đây là ngày Chúa đã lập ra, chúng ta hãy mừng rỡ hân hoan về ngày đó (c. 24).

1. Hãy cảm tạ Chúa, vì Chúa hảo tâm, vì đức từ bi của Người muôn thuở. Hỡi nhà Israel, hãy xướng lên: “Đức từ bi của Người muôn thuở”. – Đáp.

2. Tay hữu Chúa đã hành động mãnh liệt, tay hữu Chúa đã cất nhắc tôi lên. Tôi không chết, nhưng tôi sẽ sống, và tôi sẽ loan truyền công cuộc của Chúa. – Đáp.

3. Phiến đá mà những người thợ xây loại bỏ, đã biến nên tảng đá góc tường. Việc đó đã do Chúa làm ra, việc đó kỳ diệu trước mắt chúng ta. – Đáp.

BÀI ĐỌC II: Cl 3, 1-4

“Anh em hãy tìm những sự trên trời, nơi Đức Kitô ngự”.
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côlôxê.

Anh em thân mến, nếu anh em đã sống lại với Đức Kitô, anh em hãy tìm những sự trên trời, nơi Đức Kitô ngự bên hữu Thiên Chúa. Anh em hãy nghĩ đến những sự trên trời, chứ đừng nghĩ đến những sự dưới đất. Vì anh em đã chết, và sự sống anh em được ẩn giấu với Đức Kitô trong Thiên Chúa. Khi Đức Kitô là sự sống anh em xuất hiện, bấy giờ anh em sẽ xuất hiện với Người trong vinh quang. Đó là lời Chúa.

Hoặc đọc: 1 Cr 5, 6b-8

“Anh em hãy tìm những sự trên trời, nơi Đức Kitô ngự”.
Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Cô-rintô.

Anh em thân mến, anh em không biết sao?: chỉ một tí men là đã đủ làm dậy men cả khối bột! Anh em hãy tẩy trừ men cũ để nên bột mới; anh em là bánh không men. Vì Chiên Vượt Qua của ta, là Đức Kitô, đã chịu sát tế. Cho nên ta hãy mừng lễ, đừng với men cũ, và men gian tà, ác độc, nhưng là với Bánh không men của lòng tinh tuyền và chân thật. Đó là lời Chúa.

CA TIẾP LIÊN

Các Kitô hữu hãy tiến dâng lời khen ngợi hy lễ Vượt Qua. Chiên con đã cứu chuộc đoàn chiên mẹ: Đức Kitô vô tội đã hoà giải tội nhân với Chúa Cha. Sống và chết hai bên song đấu cách diệu kỳ, tướng lãnh sự sống đã chết đi, nhưng vẫn sống mà cai trị. Hỡi Maria, hãy nói cho chúng tôi nghebà đã thấy gì trên quãng đường đi? Tôi đã thấy mồ Đức Kitô đang sống và vinh quang của Đấng Phục Sinh, thấy các thiên thần làm chứng, thấy khăn liệm và y phục. Đức Kitô là hy vọng của tôi đã phục sinh, Người đi trước chư vị tới xứ Galilêa.

Chúng tôi biết Đức Kitô đã sống lại thật từ cõi chết! Lạy Chúa, Vua chiến thắng, xin thương xót chúng con.

ALLELUIA: 1 Cr 5, 7b-8a

Alleluia, alleluia! – Lễ Vượt Qua của chúng ta là Đức Kitô đã hiến tế; vậy chúng ta hãy mừng lễ trong Chúa. – Alleluia.  

PHÚC ÂM: Ga 20, 1-9

“Người phải sống lại từ cõi chết”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Ngày đầu tuần, Maria Mađalêna đi ra mồ từ sáng sớm khi trời còn tối và bà thấy tảng đá đã được lăn ra khỏi mồ, bà liền chạy về tìm Simon-Phêrô và người môn đệ kia được Chúa Giêsu yêu mến, bà nói với các ông rằng: “Người ta đã lấy xác Thầy khỏi mồ, và chúng tôi không biết người ta đã để Thầy ở đâu”. Phêrô và môn đệ kia ra đi đến mồ. Cả hai cùng chạy, nhưng môn đệ kia chạy nhanh hơn Phêrô, và đến mồ trước. Ông cúi mình xuống thấy những khăn liệm để đó, nhưng ông không vào trong. Vậy Simon-Phêrô theo sau cũng tới nơi, ông vào trong mồ và thấy những dây băng nhỏ để đó, và khăn liệm che đầu Người trước đây, khăn này không để lẫn với dây băng, nhưng cuộn lại để riêng một chỗ. Bấy giờ môn đệ kia mới vào, dù ông đã tới mồ trước. Ông thấy và ông tin, vì chưng các ông còn chưa hiểu rằng, theo Kinh Thánh, thì Người phải sống lại từ cõi chết. Đó là lời Chúa.

(thanhlinh.net)

++++++++++++++++++

17/04/2022 – CHÚA NHẬT PHỤC SINH – C

Mừng Chúa sống lại

Ga 20,1-9

TỪ “THẤY” ĐẾN “TIN”

Ông Si-mon Phê-rô vào thẳng trong mộ, thấy những băng vải để ở đó, và khăn che đầu Đức Giê-su. Khăn này không để lẫn với các băng vải, nhưng cuốn lại, xếp riêng ra một nơi. Bấy giờ người môn đệ kia, kẻ đã tới mộ trước, cũng đi vào. Ông đã thấy và đã tin. (Ga 20,6-8)

Suy niệm: Những điều Gio-an thấy tại mộ Chúa vào buổi sáng ngày thứ nhất trong tuần hôm ấy được trình bày một cách rõ ràng, mạch lạc và chính xác chẳng khác nào một biên bản hiện trường: – Gio-an đến mộ nhưng nhường cho Phê-rô vào trước; – hiện trường ngôi mộ được bảo vệ nguyên vẹn  (khăn liệm và các giải băng vải được gấp xếp gọn ghẽ trong mộ…); – sự hiện diện của 2 nhân chứng (Phê-rô và Gio-an) tại ngôi mộ trống. Những điều Gio-an “thấy” chỉ là một ngôi mộ trống với những chứng tích còn lại. Và từ những điều trông thấy đó, Gioan đã khẳng định ngắn gọn và chắc nịch: “Ông đã thấy và đã tin”.

Mời Bạn: Gio-an đã “thấy” cũng những điều mà Phê-rô, Tô-ma hay các tông đồ khác cũng thấy, đó là ngôi mộ trống và tấm khăn liệm. Nhưng nhờ đó, Gio-an “thấy” được cả những “điều không thấy”: xác Chúa không còn trong mộ nữa. Từ “điều không thấy”, Gio-an đã tin: tin Đức Ki-tô đã sống lại. “Phúc cho ai đã không thấy mà tin”, phải chăng Đức Ki-tô phục sinh nói điều đó trước hết cho Gio-an?

Chia sẻ: Từ sự kiện “mồ trống”, bạn lập luận để xác tín rằng niềm tin vào Đức Ki-tô phục sinh mà Gio-an và các tông đồ rao giảng cho chúng ta quả là xác thực.

Sống Lời Chúa: Bạn làm một cử chỉ (phủ phục trước Thánh Thể Chúa…) hoặc một lời nguyện vắn tắt để tuyên xưng niềm tin vào Đức Ki-tô phục sinh.

Cầu nguyện: Lạy Chúa con, lạy Thiên Chúa của con, con tin Chúa đã chết và đã sống lại để cứu chuộc con.

(5 Phút Lời Chúa)

++++++++++++++++++

Suy niệm và cầu nguyện

Suy Niệm

Bài Tin Mừng này được đọc vào buổi sáng Chúa nhật Phục sinh,

khi tử thần vẫn tác oai tác quái trên thế giới.

Mỗi ngày hàng ngàn người chết, không đủ nhà xác và quan tài.

Bao người phiền muộn vì mất mát người thân.

Bao người âu lo vì thấy mạng sống mình bị đe dọa.

 

Bà Maria Mácđala cũng đã trải qua những thời khắc kinh hoàng.

Bà đã đứng gần thập giá của Đức Giêsu chịu đóng đinh,

chứng kiến Ngài gục đầu và trao sinh khí (Ga 19,30).

Hẳn bà cũng đã tham dự lễ mai táng của Thầy Giêsu.

Ngôi mộ mới của Thầy nằm trong khu vườn mà bà biết rõ.

Maria không thể nào quên được buổi chiều thứ sáu ấy.

Cái chết bi thương của Thầy trên thập giá vẫn in hằn trong trí nhớ.

Bà hiểu mình đã mất Thầy thật rồi,

người Thầy đã giải phóng bà khỏi tay bảy quỷ (Lc 8,2).

 

Điều làm bà an ủi, đó là bà còn giữ được xác của Thầy.

Đối với bà, xác của Thầy cũng quý như chính con người Thầy.

Bà đã trải qua ngày thứ bảy bồn chồn, khó lòng chợp mắt,

chỉ mong ngày sa-bát mau kết thúc để bà có thể ra viếng mộ.

Tất cả tập trung của bà dồn vào ngôi mộ,

vì trong đó có thân xác của người Thầy mà bà mến thương.

 

Buổi sáng tinh mơ ngày thứ nhất trong tuần, bà đã vội vã ra mộ.

Điều bà không dám ngờ đã xảy ra: tảng đá che mộ bị dời đi,

và xác Thầy cũng không còn ở đó nữa.

Hốt hoảng, sợ hãi, hoang mang,

bà chạy về báo cho Simôn và người môn đệ kia chuyện chẳng lành.

“Họ đã đem Chúa đi khỏi mộ,

và chúng tôi không biết họ để Người ở đâu” (Ga 20,2).

Theo bà, chắc chắn phải có người lấy, tuy không biết là ai thôi.

Trong bài Tin Mừng này, không có thiên thần nào hiện ra giải thích,

nên Maria thấy vô cùng khó hiểu trước biến cố mất xác Thầy.

 

Bước chân chạy của Maria đã kéo theo bước chân chạy của hai môn đệ.

Vì tình hình quá căng thẳng, hai ông như đua nhau chạy cho mau.

Mỗi người đến, nhìn vào mộ đều thấy một điều gì đó.

Bà Maria chỉ thấy xác Thầy mình không còn đó (Ga 20,2).

Người môn đệ Chúa thương, đứng ngoài, thấy những băng vải (Ga 20,5).

Còn Simôn Phêrô thì vào trong mộ, thấy những băng vải,

cùng khăn che đầu được cuộn lại và xếp riêng ra một nơi (Ga 20,6-7).

Cuối cùng, người môn đệ kia cũng vào mộ.

Ông đã thấy và đã tin (Ga 20,8).

 

Người tín hữu hôm nay cũng có lúc giống bà Maria,

Hốt hoảng vì thấy mất Chúa, mất đi điều quý giá nhất của mình.

Ai đã lấy Ngài đi, để lại ngôi mộ trống trơn lạnh lẽo?

Phải tập nhìn vào ngôi mộ, tập để ý đến những chi tiết nhỏ.

Tập đọc ra những dấu chỉ lờ mờ của hy vọng ngay giữa những đổ vỡ.

Tập nhìn thấy những điểm sáng trong ngôi mộ tối tăm,

và nhận ra bàn tay Thiên Chúa đang hoạt động cách kín đáo.

Thật tiếc thương khi xác Thầy không còn,

nhưng những băng vải quấn xác Thầy vẫn còn nằm ở đó,

còn khăn che đầu thì được cuộn lại, xếp riêng (Ga 20,7-8).

Điều đó cho thấy không phải có người ăn cắp xác và đem đi.

Vì kẻ cắp không có thì giờ để làm việc đó.

Từ từ ngôi mộ bừng sáng lên, và mang nhiều ý nghĩa.

Nơi của chết chóc và mất mát lại trở nên vườn ươm sự sống.

Maria đi ra mộ viếng xác và đớn đau vì xác Thầy không còn trong mộ.

Bà đâu biết rằng đó là khởi đầu cho một Tin Mừng trọng đại.

Nếu xác Thầy cứ nằm trong mộ thì làm gì có phục sinh.

Bà đi tìm xác một người chết, nhưng rồi bà sẽ gặp người đang sống.

 

Trận dịch năm nay đem lại nhiều chết chóc đau thương.

Bao nhiêu nấm mộ đã mọc lên vội vàng.

Có hy vọng nào từ những nấm mộ không?

Đức Giêsu đã được phục sinh,

nhưng sau nạn dịch này, thế giới có được phục sinh không?

Sự tàn phá của vi rút trên mạng sống con người

đòi chúng ta phải chung tay xây dựng một thế giới đầy tràn sự sống.

Bảo vệ rừng, ngừng xây đập, không phí tiền chạy đua vũ trang,

làm sạch lại bầu khí, làm xanh lại bầu trời, làm trong lại dòng sông.

Cơn dịch này nhắc chúng ta về những giá trị bị lãng quên,

đòi ta điều chỉnh lại tương quan giữa người với người,

giữa con người với thiên nhiên, và giữa con người với Đấng Tạo Hóa.

 

Chúa phục sinh đã tặng cho ta ơn phục sinh,

nhưng để hưởng ơn ấy, không phải là chuyện tự nhiên hay đương nhiên.

Chúng ta sẽ chẳng nếm được niềm vui sống lại,

nếu cứ loay hoay ở trong ngôi mộ của ích kỷ và khép kín.

 

CẦU NGUYỆN

Lạy Thiên Chúa là Cha toàn năng,

chẳng có chuyện gì xảy ra mà Chúa không cho phép.

Cả những chuyện xấu xa tồi tệ mà con người làm cho nhau.

Cả sự dữ đang hoành hành do Xatan gây ra trên mặt đất.

Nhiều khi chúng con không hiểu được

tại sao Chúa lại cho phép xảy ra những chuyện như thế. 

Nhưng chúng con tin rằng, đối với ai yêu mến Chúa,

mọi sự đều đem lại điều tốt cho họ (Rm 8,28; GLCG 395,760).

 

Chúng con tin rằng những gì Chúa cho phép xảy ra

đều vì yêu thương chúng con

và vì ích lợi cho cuộc sống vĩnh hằng của chúng con.

Chúa đau đớn khi phải dùng roi mà sửa dạy

như người cha sửa dạy con mình để mong con nên người.

Xin cho chúng con nhận ra điều Chúa muốn nhắc nhở,

để cải hóa bản thân và điều chỉnh đời mình cho hợp với ý Chúa.

 

Lạy Thiên Chúa là Cha đầy lòng nhân ái,

trên đường về quê trời,

Chúa muốn chúng con trải qua những thử thách cam go,

như bệnh tật, khổ đau và cái chết,

để chúng con nên cứng cáp và trưởng thành.

Xin cho chúng con đừng nổi loạn trước thử thách,

nhưng biết nhìn lên Chúa Giêsu chịu đóng đinh trên thánh giá,

để biết cách nhẫn nại và giữ vững niềm hy vọng,

kể cả khi thấy Thiên Chúa vắng bóng, thinh lặng hay khoanh tay.

 

Ước gì cơn dịch bệnh làm chúng con ý thức sự bất lực của mình,

để tha thiết cầu xin và tín thác vào tình yêu Chúa.

Ước gì khi Chúa cho cơn dịch chấm dứt,

chúng con lại thấy sự sống của Chúa chiến thắng vinh quang.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

(phutcaunguyen.net)

++++++++++++++++++

Hãy Nâng Tâm Hồn Lên

17 THÁNG TƯ

Xây Dựng Giáo Hội Trên Đá Tảng Là Đức Kitô

Các chương đầu của Sách Công Vụ Tông Đồ nhấn mạnh cho ta biết bằng cách nào mà nhờ sứ vụ của các Tông Đồ – nhất là của Phê-rô – “càng ngày càng có thêm những người tin theo Chúa: cả đàn ông đàn bà rất đông” (Cv 5,14).

Chúng ta bắt gặp những biến cố xảy ra vào những ngày đầu tiên sau Phục Sinh: những biến cố khai sinh Giáo Hội. Thánh Thần đã được đổ tràn trên các Tông Đồ trong căn gác thượng. Giờ đây, qua sứ vụ của các Tông Đồ, nhân danh Đức Giêsu, hàng ngàn người bắt đầu nhận biết về Chúa Kitô – một sự nhận biết có năng lực cứu độ.

Những biến cố ấy hình thành nền móng cho một tương lai lâu dài về sau. Chúng đánh dấu thời đại của Giáo Hội các Tông Đồ – với sứ vụ là công bố lời chứng và rao giảng về quyền năng cứu độ của cuộc Phục Sinh cho mọi thế hệ mới. Công cuộc hệ trọng ấy vẫn tiếp tục trong thời đại chúng ta cho tới hôm nay.

Và xuyên qua mọi thế hệ, vẫn một sự thật bất hủ được công bố: “Người là tảng đá bị anh em, những người thợ xây, loại bỏ – nhưng đã trở thành đá tảng góc tường” (Cv 4,11). Chân lý này, được mô tả dưới một ẩn dụ, mang trong mình nó năng lực ngôn sứ kỳ diệu. Nó xác nhận rằng việc xây dựng Giáo Hội là công trình của Thiên Chúa từ đầu tiên cho đến cuối cùng của lịch sử Giáo Hội và loài người. Nó đặc biệt xác nhận điều ấy trong thời đại chúng ta – với một mức độ rất sâu xa.

Đức Giêsu Na-da-rét bị loại trừ bởi những người từng được ủy thác “nhà tạm của Thiên Chúa” (Kh 21,3) trong Cựu Ước. Và Giê-su bị loại trừ đó – qua Thập Giá và cuộc Phục Sinh của Người – được mạc khải là “tảng đá góc” của công trình. Công trình được đặt trên nền tảng là chính Người. Công trình phát triển từ chính Người.

– suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II –

Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác

LIFT UP YOUR HEARTS

Daily Meditations by Pope John Paul II

+++++++++++++++++

Lời Chúa Trong Gia Đình

NGÀY 17/4

CHÚA NHẬT PHỤC SINH

MỪNG CHÚA SỐNG LẠI

Cv 10, 34a. 37-43; Cl 3, 1-4; Ga 20, 1-9.

LỜI SUY NIỆM: “Bấy giờ, người môn đệ kia, kẻ đã tới mộ trước, cũng đi vào. Ông đã thấy và đã tin.”

          Lời Chúa hôm nay trình thuật việc ông Phêrô và ông Gioan cùng nhau ra mộ nơi đặt xác Chúa Giêsu, cho mỗi người trong chúng ta thấy được sự tôn trọng của Gioan đối với Phêrô, và cách nhìn của Phêrô cũng như của Gioan và cuối cùng cho biết Gioan đã thấy và đã tin.

          Lạy Chúa Giêsu. Xin cho mỗi người trong chúng con ngày hôm nay trong cuộc sống của mình luôn biết tôn trọng những người trên mình, và có cái nhìn của đức tin để nhận ra Chúa trong cuộc sống của mình.

Mạnh Phương

+++++++++++++++++

17 Tháng Tư

Sờ Ðược Ðức Kitô

Mẹ Têrêxa thành Calcutta đã có lần kể lại như sau:

Một hôm, có một cô thiếu nữ đã tìm đến Ấn Ðộ để xin gia nhập dòng Thừa Sai Bác Ái của chúng tôi. 

Chúng tôi có một quy luật, theo đó, ngày đầu tiên khi mới đến, tất cả những ai muốn sống với chúng tôi, cũng đều được mời sang nhà hấp hối, tức là nhà đón tiếp những người sắp chết. Do đó, tôi đã nói với thiếu nữ đó như sau:

“Con đã nhìn thấy vị linh mục dâng Thánh lễ. Con đã thấy Ngài sờ đến Thánh Thể với chăm chú và yêu thương là dường nào. Con cũng hãy đi và làm như thế tại nhà Hấp Hối, bởi vì con sẽ thấy Chúa Giêsu trong suốt ba tiếng đồng hồ”. Tôi mới hỏi lại sự thể đã diễn ra như thế nào, cô ta đáp như sau: “Con vừa đến nhà Hấp Hối thì người ta mang đến một người vừa té xuống một hố sâu. Mình mẩy của người đó đầy những vết thương và bùn nhơ hôi thối… Con đã đến và đã tắm rửa cho anh ta. Con biết rằng làm như thế là chạm đến Thân Thể của Ðức Kitô”.

Có lẽ chúng ta nên tự vấn: chúng ta có tin rằng, tất cả mọi cuộc gặp gỡ với tha nhân đều là một cuộc gặp gỡ với Chúa không? Ðức tin của chúng ta có được diễn đạt qua cuộc sống hằng ngày không? Thánh lễ mà chúng ta tham dự mỗi ngày có được tiếp tục trong cuộc sống hằng ngày không?
Thánh Thể là trung tâm của đời sống Kitô, bởi vì Kitô giáo thiết yếu là một sức sống. Người Kitô đến bàn tiệc Thánh Thể để tiếp nhận sự sống và năng lực cho mọi hoạt động của mình.

Là trung tâm của cuộc sống, Thánh Thể được cử hành với đầy đủ ý nghĩa nếu việc cử hành đó gắn liền với cuộc sống. Cắt đứt liên lạc với cuộc sống, tất cả mọi cử hành chỉ còn là những động tác lãng mạn, viển vông.

Do đó, người Kitô sẽ mang đến bàn thờ tất cả cuộc sống của mình và múc lấy từ bàn thờ sức sống mới cho cuộc sống của họ. Hay nói cách khác, Thánh thể là một thu gọn của cuộc sống hằng ngày và cuộc sống hằng ngày là một tiếp nối của Thánh Thể. Ðức Kitô không những chỉ muốn chúng ta gặp gỡ nhau trong Thánh Thể và gặp gỡ Ngài trong lúc cử hành, Ngài còn muốn chúng ta gặp gỡ với Ngài qua tất cả mọi sinh hoạt và gặp gỡ khác trong cuộc sống.

Bàn thờ trong giáo đường và bàn thờ của cuộc sống phải là một. Ðức tin của chúng ta không chỉ thể hiện trong nhà thờ, nhưng còn phải được tuyên xưng giữa phố chợ. Từng giây từng phút của chúng ta phải trở thành một cuộc gặp gỡ với Chúa. Từng cuộc gặp gỡ với tha nhân, nhất là những người hèn kém nhất, phải là một gặp gỡ với Ðức Kitô.

(Lẽ Sống)

++++++++++++++++++

Lời Chúa Mỗi Ngày

Chúa Nhật Phục Sinh – Năm ABC

Bài đọc: Acts 10:34, 37-43; Col 3:1-4; Jn 20:1-9.

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Chúa Giêsu đã sống lại từ cõi chết.

Để hiểu niềm vui của Tin Mừng Phục Sinh, chúng ta cần so sánh hai thái độ của các tông đồ: nỗi thất vọng của các ông khi phải đối diện với Cuộc Thương Khó và cái chết của Chúa Giêsu; các ông đã sợ hãi và bỏ trốn hết vì sợ liên lụy: Chúa chết hết truyện. Nhưng nỗi thất vọng của các ông được bừng lên thành niềm hy vọng của Ngày Phục Sinh: vì Chúa sống lại, mọi biến cố của quá khứ cùng sống lại, được nhìn và mang ý nghĩa với Chúa Phục Sinh.

Các Bài Đọc hôm nay tập trung vào các nhân chứng của Mầu Nhiệm Phục Sinh và Tin Mừng họ làm chứng và rao giảng. Trong Bài Đọc I, Phêrô, từ một con người chối từ Chúa 3 lần trong Cuộc Thương Khó của Ngài, giờ can đảm làm chứng cho Chúa Giêsu trước mặt mọi người. Điều đã cải biến ông là Tin Mừng Phục Sinh: Nếu Chúa Giêsu đã chết và đã sống lại, quyền lực thế gian đã không thắng nổi quyền lực Thiên Chúa, chẳng còn gì để sợ hãi nữa. Trong Bài Đọc II, tác giả Thư Côlossê nhắc nhở cho các tín hữu biết hậu quả của Mầu Nhiệm Phục Sinh mang lại: Họ mang trong mình mầm sống của Đức Kitô Phục Sinh; mầm sống này đòi hỏi họ phải luôn biết tìm kiếm những giá trị vĩnh cửu của Nước Trời, đừng chỉ bằng lòng với những giá trị của hạ giới là của thế gian này. Họ phải sống làm sao để có ngày được cùng sống lại với Chúa Kitô phục sinh. Trong Phúc Âm, Bà Maria Magdala ra thăm mộ Chúa từ sáng sớm khi trời còn tối; Bà không tìm thấy xác Chúa nên vội chạy về báo cho các môn đệ biết. Phêrô và Gioan, khi biết được, đã vội vã chạy đến mộ. Các ông thấy và các ông đã tin những gì Chúa tiên báo trước khi Ngài chịu chết.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Tin Mừng về Chúa Giêsu.

Trình thuật của Sách Tông Đồ Công Vụ chỉ tập trung trong những biến cố chính của cuộc đời Chúa Giêsu; một phần có lẽ vì rao giảng cho thế hệ cùng thời với Chúa, một phần vì bản tính đơn sơ, chất phác của Phêrô.

1.1/ Ông Phêrô làm chứng cho Chúa Giêsu.

(1) Về cuộc đời của Ngài: Ông Phêrô nhắc lại những gì khán giả biết về Chúa Giêsu:

– Gioan Tẩy Giả là Tiền Hô của Thiên Chúa: “Quý vị biết rõ biến cố đã xảy ra trong toàn cõi Judah, bắt đầu từ miền Galilee, sau phép rửa mà ông Gioan rao giảng.” Phêrô chỉ nhắc lại cuộc đời công khai rao giảng của Chúa.

– Phêrô muốn nhắc lại cho khán giả cuộc đời Chúa Giêsu cách tổng quát: lai lịch, biến cố Rửa Tội tại sông Jordan, các phép lạ chứng tỏ uy quyền của Ngài. “Quý vị biết rõ: Đức Giêsu xuất thân từ Nazareth, Thiên Chúa đã dùng Thánh Thần và quyền năng mà xức dầu tấn phong Người. Đi tới đâu là Người thi ân giáng phúc tới đó, và chữa lành mọi kẻ bị ma quỷ kiềm chế, bởi vì Thiên Chúa ở với Người.”

(2) Về cái chết và sự sống lại của Ngài:

– Phêrô làm chứng cho sự chết của Đức Kitô trên Thập Giá: “Còn chúng tôi đây xin làm chứng về mọi việc Người đã làm trong cả vùng dân Do-thái và tại chính Jerusalem. Họ đã treo Người lên cây gỗ mà giết đi.”

– Phêrô làm chứng cho sự phục sinh của Đức Kitô: “Ngày thứ ba, Thiên Chúa đã làm cho Người trỗi dậy, và cho Người xuất hiện tỏ tường, không phải trước mặt toàn dân, nhưng trước mặt những chứng nhân Thiên Chúa đã tuyển chọn từ trước, là chúng tôi, những kẻ đã được cùng ăn cùng uống với Người, sau khi Người từ cõi chết sống lại.”

1.2/ Bổn phận của các Tông-đồ: Chúa chọn các ông là cho một sứ vụ; giờ đây đã đến lúc các ông phải thay Ngài để rao truyền Tin Mừng cho muôn dân. Hai bổn phận chính của các Tông-đồ:

(1) Phải rao giảng: “Người truyền cho chúng tôi phải rao giảng cho dân.”

(2) Phải long trọng làm chứng hai điều:

– Chính Người là Đấng Thiên Chúa đặt làm thẩm phán để xét xử kẻ sống và kẻ chết.

– Chúa Giêsu là Đấng Thiên Sai mà các tiên tri đã loan báo: “Tất cả các ngôn sứ đều làm chứng về Người và nói rằng phàm ai tin vào Người thì sẽ nhờ danh Người mà được ơn tha tội.” Lời của tiên tri Isaiah trong các Bài ca về Người Tôi Trung của Thiên Chúa mà chúng ta nghe trong Tuần Thánh là căn bản của lời chứng này.

2/ Bài đọc II: Nguyên lý của đời sống mới: kết hợp với Đức Kitô phục sinh.

2.1/ Thượng giới và hạ giới: “Anh em đã được trỗi dậy cùng với Đức Kitô, nên hãy tìm kiếm những gì thuộc thượng giới, nơi Đức Kitô đang ngự bên hữu Thiên Chúa. Anh em hãy hướng lòng trí về những gì thuộc thượng giới, chứ đừng chú tâm vào những gì thuộc hạ giới.”

– Thượng giới là Thiên Đàng nơi Đức Kitô đang sống với Thiên Chúa; hạ giới là trần gian nơi con người chúng ta đang sinh sống. Chúa Giêsu cũng đã đề cập đến sự cách biệt này khi tranh luận với người Do-thái: “Các ông bởi hạ giới; còn tôi, tôi bởi thượng giới. Các ông thuộc về thế gian này; còn tôi, tôi không thuộc về thế gian này. Tôi đã nói với các ông là các ông sẽ mang tội lỗi mình mà chết. Thật vậy, nếu các ông không tin là Tôi Hằng Hữu, các ông sẽ mang tội lỗi mình mà chết.”

– Vấn đề của con người hiện đại là đang quá chú tâm đến hạ giới: nhà cửa sang trọng, xe cộ mắc tiền, hưởng thụ các thú vui vật chất … Dĩ nhiên, con người cần phải chú tâm đến các vấn đề ăn, uống, ở … nhưng không đến nỗi gạt bỏ hay không chút quan tâm đến các giá trị của thượng giới.

2.2/ Sự sống mới của Đức Kitô đang tiềm tàng nơi các tín hữu: “Thật vậy, anh em đã chết, và sự sống mới của anh em hiện đang tiềm tàng với Đức Kitô nơi Thiên Chúa. Khi Đức Kitô, nguồn sống của chúng ta xuất hiện, anh em sẽ được xuất hiện với Người, và cùng Người hưởng phúc vinh quang.”

Làm sao biết có sự sống mới này đang tiềm tàng nơi con người? Thứ nhất, qua tấm áo trắng của Bí-tích Rửa Tội, người Kitô hữu được “mặc lấy” toàn thể Đức Kitô: cả sự chết lẫn sự phục sinh của Ngài. Thứ đến, qua Bí-tích Thánh Thể, người Kitô hữu được tháp nhập vào thân thể của Ngài. Vì có sự sống mới này trong người, các Kitô hữu phải từ bỏ nếp sống cũ với các tội lỗi của nó, để sống đời sống mới, đời sống ân sủng và nhân đức như Đức Kitô. Khi con người sống kết hợp với Đức Kitô, họ có thể thốt lên như thánh Phaolô: “Tôi sống nhưng không còn là tôi, mà là chính Đức Kitô sống trong tôi.”

3/ Phúc Âm: Ngôi mộ trống

3.1/ Sức mạnh của tình yêu: Tác giả Sách Diễm Ca ca tụng tình yêu: “Nước lũ không dập tắt nổi tình yêu, sóng cồn chẳng tài nào vùi lấp. Ai đem hết gia tài sự nghiệp mà đổi lấy tình yêu,
ắt sẽ bị người đời khinh dể.”

(1) Chúa Giêsu yêu Mary Magdala: Bà là người được Chúa Giêsu chữa cho khỏi bảy quỉ. Đối với con người, chẳng có gì là đáng yêu trong người đàn bà này; nhưng đối với Thiên Chúa, Ngài thương con cái mình bị ma quỉ xiềng xích. Từ lúc được lành bệnh, Bà luôn theo Chúa Giêsu, và đứng dưới chân Thập Giá khi Ngài hấp hối.

(2) Bà Mary Magdala yêu Chúa Giêsu: Bà là người đã khóc công khai để lấy nước mắt rửa chân, lấy tóc lau chân, và lấy dầu đắt tiền xức chân Chúa. Ngay cả cái chết cũng không dập tắt nổi tình yêu của Bà Mary Magdala dành cho Chúa Giêsu. Một người có thể nói Bà là người sống tình yêu với Chúa hơn ai hết qua sự kiện Bà chỉ chờ khi bắt đầu ngày mới (3-6 giờ sáng), là người đầu tiên lên đường ra mộ tìm Chúa. Tình yêu dành cho Chúa Giêsu làm Bà vượt qua nhiều sự sợ hãi: quân lính Rôma, người Do-thái, bóng tối, ma quỉ, lạnh lẽo, lười biếng …

Khi đến nơi và thấy tảng đá lớn đã lăn khỏi mộ. Bà liền chạy về gặp ông Simon Phêrô và người môn đệ Đức Giêsu thương mến. Bà nói: “Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ; và chúng tôi chẳng biết họ để Người ở đâu.”

3.2/ Hai ông Phêrô và Gioan ra thăm mộ: Các môn đệ không dám xuất hiện trước công chúng vì họ sợ sẽ bị truy tố như Thầy mình. Các ông chắc cũng thất vọng vì Chúa Giêsu không hoàn thành ước mơ của các ông. Khi được Mary Magdala cho biết tin ngôi mộ trống, ông Phêrô và môn đệ kia liền đi ra mộ. Cả hai người cùng chạy. Nhưng môn đệ kia chạy mau hơn ông Phêrô và đã tới mộ trước. Ông cúi xuống và nhìn thấy những băng vải còn ở đó, nhưng không vào.

(1) Ngôi mộ trống: Ông Simon Phêrô theo sau cũng đến nơi. Ông vào thẳng trong mộ, thấy những băng vải để ở đó, và khăn che đầu Đức Giêsu. Khăn này không để lẫn với các băng vải, nhưng cuốn lại, xếp riêng ra một nơi. Hai câu hỏi được nêu ra từ trình thuật này:

– Tại sao người môn đệ chạy tới trước không vào lại chờ cho Phêrô tới và vào trước? Phải chăng vì ông sợ? Phải chăng vì ông muốn tôn trọng quyền bính của Phêrô? Tuy Phêrô đã chối Chúa ba lần, nhưng ông luôn là người đứng đầu Nhóm Mười Hai. Chính Chúa Giêsu đã đặt Phêrô vào địa vị này.

– Vì các ông không ngờ là Chúa đã sống lại, nên chỉ còn giả thuyết là người ta đã đánh cắp xác Chúa; nhưng điều làm các ông ngạc nhiên là tại sao lấy xác mà không lấy khăn niệm, lại còn cuộn lại cẩn thận và xếp gọn lại một nơi!

(2) Ông đã thấy và ông đã tin: “Bấy giờ người môn đệ kia, kẻ đã tới mộ trước, cũng đi vào. Ông đã thấy và đã tin. Thật vậy, trước đó, hai ông chưa hiểu rằng: theo Kinh Thánh, Đức Giêsu phải trỗi dậy từ cõi chết.” Bản dịch của NPVCGK dịch không chính xác, phải dịch: “Ông đã thấy và đã tin; dù chưa hiểu theo Kinh Thánh Đức Giêsu phải sống lại từ cõi chết.” Thánh sử Gioan muốn phân biệt hai niềm tin:

– Thấy và tin: Đây là niềm tin thực nghiệm.

– Theo Kinh Thánh: Đức Giêsu phải trỗi dậy từ cõi chết. Đây là niềm tin dựa vào uy thế của Sách Thánh.

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

– Biến cố Chúa Giêsu phục sinh chứng tỏ rõ ràng cho chúng ta một điều quan trọng: chết không hết. Chúa Giêsu đi trước để dọn đường, và Ngài sẽ kéo mọi người chúng ta lên với Ngài. Vì thế, chúng ta không được sống như không có đời sau.

– Chúa Giêsu đã gánh chịu mọi đau khổ để đền thay tội lỗi của chúng ta, và Ngài đã phục sinh vinh hiển để chuẩn bị cho chúng ta cuộc sống vĩnh cửu mai sau. Còn ai yêu thương và lo lắng cho chúng ta hơn Chúa Giêsu? Hãy dành trọn vẹn tình yêu cho Ngài.

– Hãy làm hết sức cho có được tình yêu với Chúa Giêsu như Mary Magdala. Một khi có được tình yêu như thế, chúng ta sẽ vượt qua mọi trở ngại để trung thành với Thiên Chúa và làm chứng cho Thiên Chúa bằng cách yêu thương mọi người.

Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP

****************