Đừng làm loãng tình yêu!

31/07/2022

“Hãy coi chừng, giữ mình tránh mọi thứ tham lam!”.

Một nhà tu đức nói, “Dẫu không đối mặt với một tập hợp các thần giả như Israel, nhưng chúng ta phải đối mặt với một tập hợp các giá trị sai lầm của chủ nghĩa vật chất, giải trí, nhục dục, tôn thờ bản thân, an ninh và nhiều thứ khác. Điều răn thứ hai đề cập đến ngẫu tượng! Đây có thể là điều mà hầu hết chúng ta không thể liên quan đến, trừ khi chúng ta để cho mục tiêu cuộc sống xoay quanh một điều gì đó không phải là Chúa. Đối tượng tình cảm, nỗ lực và sự chú ý của chúng ta là gì? Phần lớn thời gian của chúng ta đi đâu? ‘Đừng làm loãng tình yêu!’”.

Kính thưa Anh Chị em,

Ý tưởng ‘Đừng làm loãng tình yêu!’ của nhà tu đức trên được gặp lại trong Lời Chúa Chúa Nhật hôm nay. Chúa Giêsu nói đến một điều rất thực, rất người, nhưng cũng rất hiểm nghèo; đó là của cải! Ngài biết của cải hiểm nghèo cho tương quan của chúng ta với Chúa, với tha nhân đến mức nào; nên Ngài căn dặn, “Hãy coi chừng, giữ mình tránh mọi thứ tham lam!”.

Bài đọc Giảng Viên nói, “Phù vân trên mọi phù vân; mọi sự đều là phù vân!”; Gióp từng nói, “Thân trần truồng sinh từ lòng mẹ, tôi sẽ trở về đó trần truồng!”. Đó là sự thật! Phaolô nhắn gửi giáo đoàn Côlôssê, “Anh em hãy nghĩ đến những sự trên trời, đừng nghĩ đến những sự dưới đất!”. Nếu chú tâm những sự dưới đất, tâm hồn chúng ta không thể vươn cao; bởi lẽ, nó đã bị vật chất quấn lấy; và càng bị quấn lấy, chúng ta càng bị cột vào một thế lực ảo. Thánh Vịnh đáp ca hôm nay thật sâu sắc, “Lạy Chúa, trải qua bao thế hệ, Ngài vẫn là nơi chúng con trú ẩn!”.

Vậy thế nào là tham lam? Tham lam nảy sinh khi trái tim chúng ta yêu vật chất và của cải cách ích kỷ và ngổn ngang; nói cách khác, khối óc và trái tim chúng ta đang tìm kiếm một giá trị đảo ngược; chọn quà thay vì chọn Đấng Trao Quà! Đang khi mọi vật đời tạm này là dấu chỉ tình yêu Thiên Chúa. Vậy hãy chọn Chúa, yêu một mình Ngài trên hết mọi sự và ‘đừng làm loãng tình yêu’ dành cho Ngài. Giới răn Chúa rất rõ, “Hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn, hết sức lực và hết trí khôn!”; nhưng chúng ta chỉ có một trái tim, một linh hồn, một ý chí và một khối óc! Vậy nếu tôi yêu của cải vật chất một cách ngổn ngang, thì trái tim tôi, linh hồn tôi, ý chí tôi và khối óc tôi, sẽ chia rẽ và phân hoá theo nhiều hướng; và dù tôi yêu ai, tình yêu của tôi vẫn sẽ luôn yếu ớt và loãng đi. Vì thế, ‘đừng làm loãng tình yêu!’.

Augustinô nói, “Con tìm kiếm Chúa và đau khổ như con đã từng; con khao khát các tạo vật, và con đã bị giam giữ bởi những tuyệt phẩm của bàn tay Chúa”. Điều làm loãng tình yêu của tôi, điều làm tôi đau khổ, là tình cảm rối loạn của tôi đối với những thứ mà Chúa tạo ra, dù chúng là ‘tuyệt phẩm!’. Trái tim của chúng ta có khả năng yêu nhiều người và nhiều thứ: Chúa, cha mẹ, con cái, bạn bè… nhưng chỉ ở mức độ nó có khả năng tập trung vào ‘một trong số chúng’, chính Thiên Chúa! Ngài phải là trục xoay, và là trung tâm của tất cả mọi tương quan tình yêu khác!

Anh Chị em,

“Hãy coi chừng, giữ mình tránh mọi thứ tham lam!”. Hôm nay, Chúa Giêsu căn dặn chúng ta điều mà ai trong loài người cũng dễ va vấp. Khuynh hướng con người là tham lam mọi của đời tạm và không bao giờ biết đủ. Chỉ có một thứ cần tham lam đó là chính Chúa và tình yêu Ngài; tình yêu Chúa khiến lòng tôi hoan lạc và tâm hồn bình an, chứ không phải vinh hoa phú quý lợi lộc trần gian. Do đó, lời cầu xin của thánh Ignatiô thật thâm trầm, “Xin Chúa hãy lấy đi tự do, trí hiểu và mọi sự của con. Xin ban cho con tình yêu và ân sủng Ngài, vậy là đủ cho con!”. Vì thế, chớ gì, giữa những tất bật lo toan của ngày sống, thi thoảng, chúng ta biết ngước mắt lên trời, nhìn vào quê hương vĩnh cửu của mình mà gửi lên đó những tâm tình yêu mến của trái tim; đó là kho báu bảo đảm cho đời sống thật của chúng ta. Hãy lợi dụng mọi giây phút để yêu ‘đừng làm loãng tình yêu’ chúng ta dành cho Chúa và cho anh chị em mình!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, Chúa cho con thật nhiều, nhưng con thường yêu ‘mấy thứ tuyệt phẩm’ Chúa tạo ra hơn yêu Chúa; con ngu khờ làm loãng tình yêu. Xin giúp con làm đậm tình yêu Ngài!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)