Ngày thứ hai (02-11-2020) – Trang suy niệm

01/11/2020

Lời Chúa Hôm Nay

Thứ Hai Tuần XXXI Mùa Thường Niên Năm chẵn

Lễ Cầu Cho Các Linh Hồn

BÀI ĐỌC I: Kn 3, 1-9

“Chúa chấp nhận các ngài như của lễ toàn thiêu”.

Trích sách Khôn Ngoan.

Linh hồn những người công chính ở trong tay Chúa, và đau khổ sự chết không làm gì được các ngài. Đối với con mắt người không hiểu biết, thì hình như các ngài đã chết và việc các ngài từ biệt chúng ta, là như đi vào cõi tiêu diệt. Nhưng thật ra các ngài sống trong bình an. Và trước mặt người đời, dầu các ngài đã chịu khổ hình, lòng cậy trông của các ngài cũng không chết. Sau một giây lát chịu khổ nhục, các ngài sẽ được vinh dự lớn lao: vì Chúa đã thử thách các ngài như thử vàng trong lửa, và chấp nhận các ngài như của lễ toàn thiêu.

Khi đến giờ Chúa ghé mắt nhìn các ngài, các người công chính sẽ sáng chói và chiếu tỏ ra như ánh lửa chiếu qua bụi lau. Các ngài sẽ xét xử các dân tộc, sẽ thống trị các quốc gia, và Thiên Chúa sẽ ngự trị trong các ngài muôn đời. Các ngài đã tin tưởng ở Chúa, thì sẽ hiểu biết chân lý, và trung thành với Chúa trong tình yêu, vì ơn Chúa và bình an sẽ dành cho những người Chúa chọn. Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 22, 1-3a. 3b-4. 5. 6

A+B=Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng thiếu thốn chi (c. 5).

  1. Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng thiếu thốn chi; trên đồng cỏ xanh rì, Người thả tôi nằm nghỉ. Tới nguồn nước, chỗ nghỉ ngơi, Người hướng dẫn tôi; tâm hồn tôi, Người lo bồi dưỡng.
  2. Người dẫn tôi qua những con đường đoan chính, sở dĩ vì uy danh Người. – Dù bước đi trong thung lũng tối, con không lo mắc nạn, vì Chúa ở cùng con. Cây roi và cái gậy của Ngài, đó là điều an ủi lòng con.
  3. Chúa dọn ra cho con mâm cỗ, ngay trước mặt những kẻ đối phương: đầu con thì Chúa xức dầu thơm, chén rượu con đầy tràn chan chứa.
  4. Lòng nhân từ và ân sủng Chúa theo tôi, hết mọi ngày trong đời sống; và trong nhà Chúa, tôi sẽ định cư cho tới thời gian rất ư lâu dài.

BÀI ĐỌC II: Rm 5, 5-11

“Chúng ta đã nên công chính trong Máu của Người, và nhờ Người chúng ta được cứu khỏi cơn thịnh nộ”.

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Rôma.

Anh em thân mến, tình yêu của Thiên Chúa tuôn đổ trong tâm hồn chúng ta nhờ Thánh Thần đã ban cho chúng ta. Chúa Kitô theo kỳ hẹn mà chịu chết vì chúng ta là kẻ tội lỗi. Ít có ai chết thay cho người công chính, hoạ chăng mới có người dám chết vì kẻ lành. Nhưng Thiên Chúa chứng tỏ tình yêu của Người đối với chúng ta, nghĩa là trong lúc chúng ta còn là tội nhân, thì theo kỳ hẹn, Chúa Kitô đã chết vì chúng ta.

Vậy phương chi bây giờ, chúng ta đã nên công chính trong máu của Người, và nhờ Người chúng ta sẽ được cứu khỏi cơn thịnh nộ. Bởi chưng nếu khi chúng ta còn là thù nghịch, mà chúng ta đã được giao hoà cùng Thiên Chúa nhờ cái chết của Con Ngài, thì huống chi khi đã được giao hoà, ắt chúng ta sẽ được cứu độ trong sự sống của chính Chúa Kitô. Và không những thế, chúng ta còn được vinh hiển trong Thiên Chúa nhờ Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, nhờ Người mà bây giờ chúng ta được lãnh ơn giao hoà. Đó là lời Chúa.

Hoặc: Rm 6, 3-9

“Chúng ta phải sống đời sống mới”.

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Rôma.

Anh em thân mến, tất cả chúng ta đã chịu phép rửa trong Đức Giêsu Kitô, tức là đã chịu phép rửa trong sự chết của Người. Và chúng ta đã cùng chịu mai táng với Người, bởi được thanh tẩy trong sự chết của Người, để như Đức Kitô nhờ vinh hiển của Chúa Cha mà sống lại từ cõi chết thế nào, thì cả chúng ta cũng phải sống đời sống mới như thế. Vì nếu chúng ta được liên kết với Người trong cùng một cái chết, giống như cái chết của Người, thì chúng ta cũng được hợp nhất với Người, trong sự sống lại giống như vậy.

Nên biết điều này: con người cũ của chúng ta đã cùng chịu đóng đinh khổ giá, để xác thịt tội lỗi bị huỷ đi, hầu cho chúng ta không còn làm nô lệ tội lỗi nữa, vì con người đã chết, tức là được giải thoát khỏi tội lỗi. Mà nếu chúng ta đã chết với Đức Kitô, chúng ta tin rằng chúng ta cũng sẽ cùng sống với Người, vì biết rằng Đức Kitô một khi từ cõi chết sống lại, Người không chết nữa, sự chết không còn làm chủ được Người nữa. Đó là lời Chúa.

ALLELUIA: Ga 11, 25:34

-Chúa phán: ” Nào những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy đến thừa hưởng Vương Quốc dọn sẵn cho các ngươi ngay từ thuở tạo thiên lập địa “. – Alleluia. 

PHÚC ÂM: Ga 6:37-40

“Những ai thấy người Con và tin vào người Con, thì được sống muôn đời “.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, Chúa Giêsu nói với đám đông rằng: Tất cả những người Chúa Cha ban cho tôi đều sẽ đến với tôi, và ai đến với tôi, tôi sẽ không loại ra ngoài, vì tôi tự trời mà xuống, không phải để làm theo ý tôi, nhưng để làm theo ý Đấng đã sai tôi. Mà ý của Đấng đã sai tôi là tất cả những kẻ Người đã ban cho tôi, tôi sẽ không để mất một ai, nhưng sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết. Thật vậy, ý của Cha tôi là tất cả những ai thấy người Con và tin vào người Con, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết.”. Đó là lời Chúa.

(thanhlinh.net)

++++++++++++++++++

02/11/2020 – THỨ HAI TUẦN 31 TN

Cầu cho các tín hữu đã qua đời

Ga 6,37-40

SỐNG LẠI VỚI CHÚA

“Thật vậy, ý của Cha tôi là tất cả những ai thấy người Con và tin vào người Con, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết.” (Ga 6,40)

Suy niệm: Nghĩ đến cái chết, nhiều người lo sợ: lo sợ không hẳn vì tiếc nuối cuộc đời này, mà đúng hơn vì họ không tin vào cuộc sống mai sau tốt đẹp và bền vững mãi mãi. Giê-su xác quyết rằng chết không phải là hết mà là ngưỡng cửa đi vào đời sau, một cuộc sống kết hiệp hoàn hảo muôn đời với Thiên Chúa mà điều kiện để đạt được là “thấy và tin” vào Đức Giê-su là Con Một của Ngài. Với niềm tin và hy vọng đó, mọi sự đời này, dù là tiền tài, danh vọng, địa vị, sắc đẹp… đều là tạm thời và thua kém so với cái lợi là đạt được chính Chúa (x. Pl 3,8). Và tài sản mà ta cần tích luỹ cho cuộc sống mai sau đó là kho tàng duy nhất còn trường tồn cho cuộc sống vĩnh cửu đó.

Mời Bạn: Chúa ban cho mỗi người chúng ta cuộc sống đời này để đến với Chúa, kín múc sức mạnh, tình yêu và ân sủng Chúa, để sống niềm tin cách cụ thể, qua việc thực thi bác ái yêu thương như Chúa dạy. Việc bác ái phát xuất từ lòng yêu thương chân thành với niềm xác tín là ta làm mọi sự vì Chúa chứ không vì tiếng khen của người đời. Khi đó chúng ta thực thi ý Chúa và được phần thưởng Chúa ban là sự sống đời đời: “Ý của Cha tôi là tất cả những ai thấy người Con và tin vào người Con, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết.” (Ga 6,40).

Sống Lời Chúa: Thực thi bác ái giúp đỡ những người bất hạnh, để họ vững tin vào Chúa và được sự sống đời đời.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con vững tin vào Chúa và sống bác ái yêu thương hết mọi người như Chúa đã truyền dạy. Amen.

(5 Phút Lời Chúa)

++++++++++++++++++

Suy niệm và cầu nguyện

Suy Niệm

Trong Tông huấn về ơn gọi nên thánh Gaudete et Exsultate
Đức Thánh Cha Phanxicô đã nói về các Mối Phúc (số 63-94).
Ngài viết: “Từ ‘hạnh phúc’ hay ‘được chúc phúc’
trở thành từ đồng nghĩa với “thánh thiện” (số 64).
Người được chúc phúc là người thánh thiện trước mặt Chúa.
Vào lễ Các Thánh, ta luôn được nghe đọc về các Mối Phúc.
Các Mối Phúc là những con đường nên thánh.
Đức Giêsu là Đấng Thánh của Thiên Chúa,
đã sống tận căn từng Mối Phúc này trong đời Ngài.

Con Thiên Chúa đã thực sự sống đời nghèo khó.
Khi xuống thế làm người, Ngài được quấn tã như bao trẻ thơ,
lao động như một người thợ, và đi rao giảng không chỗ tựa đầu.
Ngài hoàn toàn tay trắng khi bị treo trên thập giá.
Đức Giêsu đã sống tinh thần nghèo khó suốt đời,
khi phó thác đời mình cho Cha, và chỉ nương tựa vào Cha.
Cuộc đời Ngài có những thử thách khiến Ngài phải sầu khổ.
Nỗi đau lớn của Ngài là sự khép lòng của dân trước ơn cứu độ.
Đức Giêsu đã mời người ta sống hiền lành như Ngài (Mt 11,29)
Ngài hiền lành ngồi trên lưng lừa đi vào chỗ chết (Mt 21,5),
và lặng lẽ khi bị tố cáo trước tòa án đạo đời (Mt 27,12).
Đức Giêsu đói khát sự công chính của Thiên Chúa,
khi luôn khát mong làm theo ý Cha, vâng phục cho đến chết.
Ngài là Con yêu dấu, khiến Cha hài lòng (Mt 3,17;17,5).

Đức Giêsu là hiện thân của lòng Chúa Cha thương xót nhân loại.
Tinh thương của Ngài vượt trên mọi bức tường cách ngăn,
để đến với những người bị xã hội ruồng rẫy, và tôn giáo xa lánh.
Tình thương ấy xin tha cho cả kẻ đóng đinh Ngài (Lc 23,34).
Đức Giêsu có trái tim trong sạch, trái tim không quy về mình,
nhưng mở ra để dành trọn cho Cha và cho con người.
Ngài đem lại bình an và hòa giải giữa con người với Thiên Chúa,
giữa các tín hữu với nhau, và giữa Hội Thánh với thế giới.
Nhờ Máu Ngài đã đổ ra trên thập tự, đất trời giao hòa (Cl 1,20).
Đức Giêsu đã sống triệt để mối phúc thứ tám và thứ chín.
Bị bách hại và vu khống, Ngài đã trở thành vị tử đạo tuyệt vời.

Đức Giêsu mời chúng ta sống các Mối Phúc như Ngài đã sống.
Nhưng không phải chỉ có tám hay chín Mối Phúc trong Tin Mừng.
Các mối phúc nằm giữa bao cảnh ngộ mỗi ngày của cuộc sống.
Mẹ Maria được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ (Lc 1,42)
và còn có phúc vì đã tin Chúa sẽ thực hiện điều Ngài nói (Lc 1,45).
“Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ Lời Thiên Chúa” (Lc 11,27).
“Nếu anh em thực hành, thì phúc cho anh em !” (Ga 13,17).
“Phúc thay người biết kiên trì chịu đựng cơn thử thách…”(Gc 1,12).
“Cho thì có phúc hơn là nhận” (Cv 20,35).
“Phúc thay những người không thấy mà tin” (Ga 20,29).

Mỗi người chúng ta đều có cảm nghiệm sâu về hạnh phúc
khi quên mình, bỏ mình, để người khác được hạnh phúc,
khi không coi mình là trung tâm, khi vượt qua cái tôi tính toán.
Nhờ đó chúng ta tiến dần đến sự thánh thiện Chúa mời gọi.
Con người được dựng nên theo hình ảnh Thiên Chúa (St 1,16),
nên con người mang nơi mình khả năng nên thánh.
Thiên Chúa ba lần thánh, mời chúng ta: “Hãy nên thánh,
vì Ta, Đức Chúa, Thiên Chúa của các người, Ta là thánh” (Lv 19,2).
Đức Giêsu là mẫu mực tuyệt vời của Thiên Chúa siêu việt.  
Nhờ nên một với Con mà ta nên thánh giống Cha trên trời.

Khi mừng lễ các Thánh nam nữ trên trời,
chúng ta nhớ mình được kêu gọi nên thánh (Rm 1,7; 1 Cr 1,2),
được kêu gọi sống các mối phúc của Bài Giảng trên Núi.
Như thế là được nếm hạnh phúc của trời cao ngay từ đời này.
Với cuộc đời rất riêng của mình,
mỗi người còn phải tìm ra và sống những mối phúc rất riêng,
từ đó đi vào con đường rất riêng để nên thánh.

Cầu Nguyện

Chỉ mong tôi chẳng còn gì,
Nhờ thế Người là tất cả của tôi.

Chỉ mong ý muốn trong tôi chẳng còn gì,
Nhờ thế tôi cảm thấy Người ở mọi nơi,
Đến với Người trong mọi sự,
Và dâng Người tình yêu trong mọi lúc.

Chỉ mong tôi chẳng còn gì,
Nhờ thế tôi không bao giờ muốn tránh gặp Người.

Chỉ mong mọi ràng buộc trong tôi chẳng còn gì,
Nhờ đó tôi gắn bó với ý muốn của Người
Và thực hiện ý Người trong suốt đời tôi.

(Tagore)

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

(phutcaunguyen.net)

++++++++++++++++++

Hãy Nâng Tâm Hồn Lên

2 THÁNG MƯỜI MỘT

Từ Bụi Đất Trở Về Bụi Đất

“Chúa làm chủ trái đất cùng muôn vật muôn loài” (Tv 24,1). Mọi sự đều thuộc về vị Chúa Tể của vũ hoàn. Ngài đã tạo dựng nên tất cả. Trong vũ trụ này, trái đất là trung tâm. Và trên trái đất này, con người được Thiên Chúa dựng nên theo hình ảnh Ngài, con người được dựng nên có nam có nữ.

Đấng Tạo Hóa đã nói với con người: “Hãy sinh sôi nảy nở đầy mặt đất và hãy cai quản nó” (St 1, 28). Xuyên qua dòng lịch sử, con người đã sinh sôi nảy nở đầy mặt đất và thống trị mặt đất. Tuy nhiên, đồng thời con người cũng bị mặt đất này chế ngự. Con người bị mặt đất chế ngự nơi cái chết. Tất cả các nghĩa trang trên thế giới này làm chứng điều đó. Con người trở về bụi đất – nơi mà từ đó con người được dựng nên (St 3, 19). Hôm nay, Giáo Hội suy tư về mầu nhiệm sự chết – là định mệnh chung của mọi con người trên cõi đời này. Tuy nhiên, trái đất này thuộc về Chúa! “Chúa làm chủ trái đất cùng muôn vật muôn loài” (Tv 24, 1).

Được dựng nên theo hình ảnh Thiên Chúa, có thể nào con người thuộc về trái đất mãi mãi được không? Có thể nào con người chỉ thuộc về trái đất này mà thôi? Có thể nào trái đất này là định mệnh độc nhất của con người? Có thể nào khi con người trở về bụi đất thì mọi sự cũng … chấm hết và không còn gì nữa?

Tất cả các nghĩa trang trên thế giới này đều mang trong lòng chúng những dấu hỏi sừng sững và bất tuyệt ấy. Nếu trái đất là của Chúa thì lẽ nào con người lại không là của Chúa – con người mà Thiên Chúa đã tạo dựng theo hình ảnh Ngài và giống như Ngài?

Sự thật này được trao ban cho Giáo Hội trong Chúa Kitô và qua các Tông đồ là những vị đã được sai đi để làm Phép Rửa và giảng dạy nhân danh Ngài: “Như Cha đã sai con vào thế gian, thì con cũng sai họ vào thế gian” (Ga 17,18). Sự hiệp nhất của chúng ta không chỉ nhằm cho chúng ta, nhưng đúng hơn cho toàn thế giới, để thế giới có thể tin rằng Chúa Cha đã sai Con của Ngài đến để cứu độ nhân loại. (Ga 17, 21.23)

Hiệp nhất là nguồn mạch hoan lạc và bình an. Trái lại, chia rẽ và bất hoà, nhất là thù hận, thì hoàn toàn đối nghịch với hiệp nhất. Đó là những sự dữ – và đầu mối của chúng là Satan.

– suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II –

Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác

LIFT UP YOUR HEARTS

Daily Meditations by Pope John Paul II

+++++++++++++++++

Lời Chúa Trong Gia Đình

NGÀY 02/11

Cầu cho các tín hữu đã qua đời

(Lễ Các Đẳng)

LỜI SUY NIỆM:  “Ý của Cha tôi là tất cả những ai thấy người Con và tin vào người Con, thì được sống muôn đời, và tôi cho họ sống lại trong ngày sau hết”

          Sự sống của con người không chỉ là có mặt và các sinh hoạt giữa đời với muôn tạo vật khác. Nhưng sự sống đích thực, là phải có mối liên hệ với Thiên Chúa. Mối liên hệ của lòng tin, lòng cậy tha thiết và vâng phục Ngài. Mối liên hệ này chỉ có được là Nhờ Chúa Giêsu Kitô. Ai ở ngoài Người thì không thể bước vào mối liên hệ này, và sẽ không có sự sống thật.

          Lạy Chúa Giêsu, Chúng con đã thuộc về Chúa trong phép Rửa Tội, xin Chúa cho tất cả mọi thành viên trong gia đình chúng con sống trong ân sủng của Chúa để có sự sống đời đời.         

Mạnh Phương

+++++++++++++++++

02 Tháng Mười Một

Bên Kia Sự Chết 

Trên giường hấp hối, thánh Monica đã nhắn nhủ con ngài là Augustino như sau: “Mẹ chỉ xin con một điều là hãy nhớ đến mẹ khi tới bàn tiệc thánh”.

Có lẽ nhiều người trong chúng ta cũng đã được nghe nhiều lời van xin tương tự phát ra từ môi miệng của những người thân của chúng ta, trước khi từ giã cõi đời… Nhưng xa mặt cách lòng, nhiều người trong chúng ta lãng quên những lời van xin thống thiết ấy.

Cần được thương, cần được nhớ: đó là khát vọng tự nhiên của con người. Không ai muốn là một hoang đảo cô đơn. Dưới cái nhìn Ðức Tin, lời van xin kẻ khác cầu nguyện cho, còn chứng tỏ một lòng khiêm tốn, một thái độ chấp nhận cái giới hạn mỏng manh bất lực của mình.

Ðể giúp chúng ta có dịp đáp lại thỉnh cầu của những người đã đi vào thế giới bên kia và để thể hiện mối tình thông hiệp “các thánh thông công”, Giáo Hội ngay từ buổi đầu kỷ nguyên Kitô đã cổ động việc tưởng nhớ cầu nguyện cho những người quá cố. Những thế kỷ gần đây đã dành tháng 11 hằng năm cho việc đạo đức ấy. Hai ngày lễ mừng kính các thánh và cầu cho các linh hồn được ấn định vào hai ngày mùng một và mùng hai đầu tháng với những kinh nguyện rất ý nghĩa, nhắc chúng ta về sự hiệp thông trong Giáo Hội. Công đồng Vatican II trong hiến chế về Mầu Nhiệm Giáo Hội đã viết như sau: “Giáo Hội lữ hành hết lòng kính nhớ, dâng lời cầu cho những người đã chết, vì cầu nguyện cho họ được giải thoát khỏi tội lỗi là một việc lành thánh…”.

Nói về sự bầu cử của các đẳng linh hồn, Công Ðồng viết như sau: “Khi được về quê Trời và hiện diện trước nhan Chúa, nhờ Người, với Người và trong Người, các thánh lại không ngừng cầu bàu cho chúng ta bên Chúa Cha…”. Sự trao đi nhận lại đó vừa là một việc bác ái vừa là một bổn phận thảo hiếu đáp đền, đã thực sự củng cố Giáo Hội thêm vững bền trong sự thánh thiện.

Quỳ cầu nguyện một mình trong nhà thờ, hay ngậm ngùi đốt lên một ngọn bạch lạp tại một nghĩa trang nào, có lẽ ai trong chúng ta cũng cảm thấy bùi ngùi xúc động khi nghĩ đến những người chết và chính cái chết. Chúng ta đang đứng giữa biên giới vô hình của sự sống và sự chết. Và một cách vô cùng huyền nhiệm và sống động, những người chết đang hiện diện với chúng ta bằng một sợi dây liên kết thâm sâu, thắm thiết… Cái chết không còn là một chấm hết cuối cùng đối với chúng ta nữa. Tình yêu mạnh hơn sự chết. Chính Tình Yêu đã làm cho những người đã chết được sống và cũng chính Tình Yêu liên kết chúng tư với những người chết. Vâng, chỉ có Tình Yêu mới làm cho con người được bất tử. Chỉ có Tình Yêu mới làm cho con người liên kết với những người đã chết. Chỉ có Tình Yêu mới mặc cho những nghĩa cử của con người sự bất diệt.

Mỗi lần chúng ta hy sinh cho một người nào đó, mỗi lần chúng ta săn sóc một người đau yếu, an ủi một người đau khổ, bênh vực một người cô thế, hay cùng với những người khác dấn thân để canh tân cuộc sống… Chúng ta đang tiến dần đến sự bất tử.

Yêu thương chính là tái sinh, là sự thông dự vào sự sung mãn của cuộc sống. Ðó phải là niềm tin của chúng ta trong ngày hôm nay khi chúng ta tưởng nhớ và cầu nguyện cho người quá cố. Xin Chúa nâng đỡ Ðức Tin yếu kém của chúng ta, xin Ngài ban thêm niềm hy vọng cho chúng ta.

(Lẽ Sống)

++++++++++++++++++

Lời Chúa Mỗi Ngày

Lễ Nhớ Các Linh Hồn

Bài đọc: Wis 3:1-9; Rom 5:5-11; Jn 6:35-40

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Đối diện với cái chết để học biết cái sống

Không phải tình cờ mà Gíao Hội nhắc nhở các tín hữu: tháng 11 là tháng các linh hồn, và mời gọi mọi người suy niệm về sự chóng qua của cuộc đời và về sự chết.

– Nhìn qua cửa sổ chúng ta nhận ra ngay sự thay đổi của thời tiết: lá xanh hôm nào đã chuyển màu thành lá vàng, rồi lá rụng, và lá bị nghiền tan đi dưới bánh xe hoặc bị gió cuốn bay đi.

– Vào trong xe, chiếc xe mới mua năm nào, giờ đã trở nên cũ rích, sửa lên sửa xuống, rồi sẽ có một ngày chúng cũng bị quăng vào nghĩa địa… xe.

– Nhìn vào con người mình cũng thấy sự thay đổi: mới hôm nào còn là một thanh niên, thiếu nữ tươi trẻ đầy nghị lực, muốn đi đâu chỉ cần quyết định là đi, thế mà hôm nay tóc đã ngả màu muối tiêu, da đã điểm đồi mồi, mỗi sáng thức giấc phải cựa quậy mãi mà vẫn không đứng lên được, rồi sức khỏe và hơi thở cạn dần cho đến ngày người khác cũng đưa mình ra nghĩa địa.

– Có phải đời chúng ta cũng vô nghĩa như thế, để rồi chúng ta cũng vội vàng sống như một văn sĩ đã thốt lên: “Chơi xuân kẻo phí xuân đi?” Đâu là ý nghĩa đích thực của cuộc đời? Phải sống làm sao để đạt đích đó?

– Các Bài đọc hôm nay cung cấp cho chúng ta nhiều chất liệu để suy gẫm. Trong Phúc Âm, chính Con Thiên Chúa trình bày rõ ràng cho chúng ta về mục đích của cuộc đời và phải làm sao để đạt mục đích đó. Bài đọc I cho chúng ta thấy số phận về 2 cuộc đời: của những người công chính và của phường vô đạo. Bài đọc II trình bày nền thần học then chốt của Thánh Phaolô: Tất cả mọi người đều phạm tội và xứng đáng phải chết; nhưng vì tình thương Thiên Chúa đã cho con người Đức Kitô, Người Con duy nhất của Ngài để chết thay cho chúng ta. Chính vì Máu Con Chúa đã đổ ra nên chúng ta không phải chết, nhưng được sống muôn đời.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Sách Khôn Ngoan trình bày hai niềm tin và hai lối sống.

Tin như nào sẽ sống như vậy, hậu quả là sẽ gặt hái những gì mình tin. Con người muốn biết sống để làm gì đã (mục đích) trước khi quyết định sống thế nào (phương tiện) để đạt đích.

1.1/ Niềm tin và lối sống của những người công chính. Họ tin:

(1) Chết không hết: nhưng bắt đầu cuộc sống trường sinh bất tử với Thiên Chúa. Ngài đã hứa sẽ xé chiếc khăn tang bao trùm muôn dân, và chiếc màn đen bao trùm muôn nước; và Ngài sẽ vĩnh viễn tiêu diệt tử thần (Isa 25:7).

(2) Chết là hạnh phúc và không còn đau khổ: Thiên Chúa hứa sẽ lau khô giòng lệ trên khuôn mặt mọi người, và trên tòan cõi đất, Ngài sẽ xóa sạch nỗi ô nhục của dân Ngài. Một khi đã được đòan tụ với Thiên Chúa, chẳng cực hình nào có thể động tới họ được nữa, họ sẽ hưởng an bình (Isa 25:8).

(3) Mục đích của những đau khổ trong cuộc đời là để chứng tỏ đức tin và tình yêu của con người dành cho Thiên Chúa. Sau khi chịu sửa dạy đôi chút, họ sẽ được hưởng ân huệ lớn lao. Quả thế, Thiên Chúa đã thử thách họ và thấy họ xứng đáng với Người. Người đã tinh luyện họ như người ta luyện vàng trong lò lửa, và đón nhận họ như của lễ toàn thiêu.

(4) Phần thưởng của những người công chính: “Khi đến giờ được Thiên Chúa viếng thăm, họ sẽ rực sáng như tia lửa bén nhanh khắp rừng sậy. Họ sẽ xét xử muôn dân, và thống trị muôn nước. Và Đức Chúa sẽ là Vua của họ đến muôn đời.”

(5) Cách sống ở đời này: Nếu họ chung phần đau khổ với Thiên Chúa ở đời này, họ sẽ chung hưởng vinh quang với Ngài ở đời sau. “Những ai trông cậy vào Người, sẽ am tường sự thật; những ai trung thành sẽ được Người yêu thương và cho ở gần Người, vì Người ban ân phúc và xót thương những ai Người tuyển chọn.”

1.2/ Niềm tin và lối sống của những phường vô đạo. Họ tin:

(1) Chết là hết: Chẳng có sự sống lại và cũng chẳng có sự sống đời đời. Chẳng cần cầu nguyện cho người chết.

(2) Chết là đau khổ: là điều vô phúc. Khi xuôi hai tay nằm xuống còn hưởng thụ gì được nữa?

(3) Đau khổ của cuộc đời là vô nghĩa, cần phải tránh.

(4) Chết là một sự trừng phạt đau đớn nhất vì thần chết cướp đi tất cả sung sướng của cuộc đời.

(5) Cách sống ở đời này: Bao lâu còn sống, họ phải tìm đủ mọi cách để sống sung sướng và hưởng thụ ở đời này.

2/ Bài đọc II: Tại sao con người không phải chết đời đời?

2.1/ Mọi người đều phạm tội và vì vậy phải chết: Lề Luật mà Thiên Chúa ban cho con người có thể ví như con dao hai lưỡi như ông Môsê đã từng nói với dân:

Coi đây, hôm nay tôi đưa ra cho anh em chọn: hoặc là được sống, được hạnh phúc, hoặc là phải chết, bị tai hoạ. Hôm nay tôi truyền cho anh em phải yêu mến ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, đi theo đường lối của Người, và tuân giữ các mệnh lệnh, thánh chỉ, quyết định của Người, để anh em được sống, được thêm đông đúc, và ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, chúc phúc cho anh em trong miền đất anh em sắp vào chiếm hữu. Nhưng nếu anh em trở lòng và không vâng nghe, lại bị lôi cuốn và sụp xuống lạy các thần khác và phụng thờ chúng, thì hôm nay tôi báo cho anh em biết: chắc chắn anh em sẽ bị diệt vong, sẽ không được sống lâu trên đất mà anh em sắp sang qua sông Gio-đan để vào chiếm hữu. Hôm nay, tôi lấy trời đất làm chứng cáo tội anh em: tôi đã đưa ra cho anh em chọn được sống hay phải chết, được chúc phúc hay bị nguyền rủa. Anh em hãy chọn sống để anh em và dòng dõi anh em được sống (Dt 30:15-19).

Nhưng có ai trong cuộc đời này dám vỗ ngực tự nhận mình không bao giờ phạm một tội nào, và như thế, mọi người đều phải chết vì đã xúc phạm đến Thiên Chúa.

2.2/ Tại sao con người không phải chết đời đời?

(1) Thiên Chúa bỏ qua hay xí xóa: Những người Do-Thái và Hồi-Giáo tin điều này vì họ không tin vào Đức Kitô. Một niềm tin như vậy mặc dù đề cao tình thương của Thiên Chúa, nhưng khinh thường trầm trọng đức công bằng của Ngài. Phải chăng Thiên Chúa xí xóa mọi tội lỗi của nhân lọai mà không cần đền trả? Tại sao Thiên Chúa không xí xóa luôn tội của quỉ thần?

(2) Kế họach Cứu Độ của Thiên Chúa: Để bảo vệ lòng thương xót và đức công bằng của Thiên Chúa, con người cần phải tin vào Kế Họach Cứu Độ của Ngài: Theo Kế Họach này:

– Đức Kitô, Con Thiên Chúa đã chết thay cho con người: Khi chúng ta không có sức làm được gì vì còn là hạng người vô đạo, thì đúng kỳ hạn, Đức Kitô đã chết vì chúng ta. Hầu như không ai chết vì người công chính, hoạ may có ai dám chết vì một người lương thiện chăng. Thế mà Đức Kitô đã chết vì chúng ta, ngay khi chúng ta còn là những người tội lỗi; đó là bằng chứng Thiên Chúa yêu thương chúng ta.

– Con người được giao hòa với Thiên Chúa: Vì chúng ta đã được nên công chính nhờ máu Đức Kitô đổ ra, chúng ta sẽ được Người cứu khỏi cơn thịnh nộ của Thiên Chúa. Thật vậy, nếu ngay khi chúng ta còn thù nghịch với Thiên Chúa, Thiên Chúa đã để cho Con của Người phải chết, để cho chúng ta được hoà giải với Người.

– Con người được hưởng sự sống đời đời: Vì chúng ta đã được hoà giải rồi, nên chúng ta sẽ được cứu nhờ sự sống của Người Con ấy.

– Nhưng không phải chỉ có thế, chúng ta còn có Thiên Chúa là niềm tự hào, nhờ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, Đấng nay đã hoà giải chúng ta với Thiên Chúa.

3/ Phúc Âm: Cách duy nhất để đạt được cuộc sống muôn đời. Mặc khải quan trọng nhất của Thiên Chúa được trình bày rõ ràng trong 5 câu ngắn ngủi của Gioan (Jn 6:35-40):

3.1/ Đức Kitô là Bánh Trường Sinh: Đức Giêsu bảo họ: “Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!” Bí Tích Thánh Thể là lương thực thần linh nuôi sống con người ngay từ khi còn ở đời này. Một khi đã được nếm thử lương thực thần linh, cuộc sống muôn đời thuộc về con người.

3.2/ Điều kiện cần có để đạt được cuộc sống muôn đời: Đứng trước Đức Kitô, con người có thể có 2 thái độ: tin hay không tin; và tùy vào hai thái độ, họ sẽ đạt được cuộc sống muôn đời hay bị hủy diệt muôn đời.

(1) Tin vào Đức Kitô:

– “Tất cả những người Chúa Cha ban cho tôi đều sẽ đến với tôi, và ai đến với tôi, tôi sẽ không loại ra ngoài. Mà ý của Đấng đã sai tôi là tất cả những kẻ Người đã ban cho tôi, tôi sẽ không để mất một ai, nhưng sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết.”

– “Thật vậy, ý của Cha tôi là tất cả những ai thấy người Con và tin vào người Con, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết.”

(2) Không tin vào Đức Kitô: Nhưng tôi đã bảo các ông: các ông đã thấy tôi mà không tin. Ai không tin, sẽ không được cuộc sống muôn đời.

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

– Phải biết chắc chắn sống để làm gì trước khi quyết định sống thế nào.

– Mục đích của cuộc đời là để về hưởng hạnh phúc muôn đời với Thiên Chúa.

– Để đạt mục đích này, con người cần phải tin vào Đức Kitô và thực hành những gì Ngài dạy.

– Tin làm sao sống làm vậy. Đừng tin một đàng, sống một nẻo. Nguy hiểm của những người muốn bắt cá hai tay: vừa muốn hưởng thụ đời này vừa muốn Nước Trời mai sau.

– Chúng ta phải làm gì cho những người thân đã chết? Họ là một phần của cuộc sống chúng ta. Làm sao chúng ta có thể có những gì chúng ta đang có nếu không nhờ sự đóng góp của họ: thân thể, đức tin, kiến thức, và tài sản vật chất… Cần cầu nguyện, xin lễ, và làm những việc lành để xin Thiên Chúa tha những hình phạt còn đang phải chịu. Hội Thánh cùng thông công: HT vinh quang (các thánh) – HT đau khổ (các linh hồn) – HT chiến đấu (chúng ta). Chỉ có 2 thành phần có thể lập công được là các thánh và chúng ta, các linh hồn không thể lập công được nên hòan tòan trông cậy vào lời bầu cử của các thánh và lời cầu nguyện của chúng ta.

– Yêu thương các linh hồn là yêu thương chính chúng ta, vì khi đã hòan tất giai đọan thanh tẩy, họ sẽ nhập đòan các thánh trên trời và bầu cử cho chúng ta khi tới phiên chúng ta phải chịu thanh luyện. Chúng ta hy vọng sẽ gặp được tất cả và sẽ sống với nhau muôn đời trên Thiên Đàng.

Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP

****************