Ngày thứ tư (22-05-2024) – Trang suy niệm

21/05/2024

Lời Chúa Hôm Nay

Thứ Tư Tuần VII Thường Niên

BÀI ĐỌC I: Gc 4, 13b-18 (Hl 13-17)

“Đời sống anh em là cái gì? Lẽ ra anh em phải nói rằng: ‘Nếu Chúa muốn’”.

Trích thư của Thánh Giacôbê Tông đồ.

Anh em thân mến, bây giờ anh em nói: “Hôm nay hoặc ngày mai chúng tôi sẽ đến một thành nọ, rồi ở lại đó một năm mà buôn bán kiếm lời”. Nhưng anh em đâu có biết ngày mai sẽ ra sao. Bởi vì đời sống anh em là cái gì? Là một chút hơi nước xuất hiện trong giây lát, rồi biến đi. Lẽ ra anh em phải nói rằng: “Nếu Chúa muốn, và nếu chúng tôi còn sống, chúng tôi sẽ làm điều này điều kia”. Nhưng này đây, anh em huênh hoang với những lời khoác loác. Mọi kiểu, huênh hoang như thế đều xấu xa. Vậy ai biết điều lành mà không làm, thì mắc tội. Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 49, 2-3. 6-7. 8-10.11

Đáp: Phúc cho những ai có tinh thần nghèo khó, vì Nước Trời là của họ (Mt 5, 3).

1) Hỡi các dân, xin nghe lấy chuyện này; xin hãy lắng tai, hết thảy những ai cư ngụ địa cầu, người phận nhỏ cũng như người quyền thế, kẻ giàu sang cũng như kẻ cơ bần!

2) Tại sao tôi phải kinh hãi trong ngày tai hoạ, khi ác tâm quân thù mưu hại bao bọc quanh tôi? Bọn người này tin cậy vào tài sản, chúng tự hào vì có bạc vạn tiền muôn?

3) Nhưng thực ra không ai tự cứu được bản thân, cũng không ai dâng được lên Chúa giá tiền chuộc mạng. Giá chuộc mạng quá đắt, không bao giờ người ta có đủ, hầu mong sống mãi đời đời, không phải nhìn coi sự chết.

4) Bởi lẽ người ta thấy cái chết cả những người khôn, kẻ dại kẻ ngu cũng đều phải chết, để lại cho người khác tài sản của mình.

ALLELUIA: Tv 129, 5

Alleluia, alleluia! – Con hy vọng rất nhiều vào Chúa, linh hồn con trông cậy ở lời Chúa. – Alleluia.

PHÚC ÂM: Mc 9, 37-39 (Hl 38-40)

“Ai không chống đối các con, là ủng hộ các con”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Khi ấy, Gioan thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, chúng con thấy có kẻ nhân danh Thầy mà trừ quỷ, kẻ đó không theo ta, và chúng con đã ngăn cấm y”. Nhưng Chúa Giêsu phán: “Đừng ngăn cấm y, vì chẳng ai có thể nhân danh Thầy mà làm phép lạ, rồi liền đó lại nói xấu Thầy. Ai chẳng chống đối các con, là ủng hộ các con”. Đó là lời Chúa.

(Nguồn: UBPV/HĐGMVN, ấn bản 1973)

++++++++++++++++++

22/05/2024 – THỨ TƯ TUẦN 7 TN

Th. Ri-ta Ca-xi-a, nữ tu

Mc 9,38-40

CỔ VÕ SỰ BAO DUNG

“Quả thật, ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta.” (Mc 9,40)

Suy niệm: Cổ võ sự bao dung không đồng nghĩa với đồng lõa hay im lặng trước bạo lực, bạo quyền. Bao dung là cung cách không loại trừ người khác dù họ khác chính kiến, sở thích, quan điểm với ta, được bày tỏ cách trực tiếp công khai hay gián tiếp, không chủ ý. Tuy nhiên, cũng có trường hợp ta thinh lặng tâm phục khẩu phục một giáo huấn, hành vi tốt đẹp của một ai đó mình gặp trên trường đời, mãi về sau mới tỏ bày cơ sự, rồi nhìn nhận, kết thân. Chúa Giê-su có rất nhiều môn đệ theo cung cách ấy. Tin Mừng gọi họ là “trong số những người nghe Đức Giê-su, có nhiều kẻ đã tin vào Người” là thế đấy.

Mời Bạn: Cộng đoàn nào cũng có khuynh hướng thích người khác nhìn nhận, giơ tay bỏ phiếu ủng hộ, hoặc đứng về nhóm mình cách công khai. Vì vậy, ta không thích kiểu “im lặng là đồng ý” cho lắm. Thế nhưng, ta cũng không nên bắt người khác phải thế này, thế nọ với nhóm mình. Hiệp hành là cùng đi trên một con đường để tiến về cùng đích Nước Trời. Trên quãng đường ấy, mỗi người đều có các nhân sinh quan khác biệt, chứ không phải lúc nào cũng giơ tay biểu quyết như nhau.

Sống Lời Chúa: “Không ai lấy danh nghĩa Thầy mà làm phép lạ, rồi ngay sau đó lại có thể nói xấu về Thầy.” Ước chi bạn và tôi cùng nhau thực hiện các ‘phép lạ’ trong cuộc sống, là thái độ yêu thương và tôn trọng lẫn nhau, dù có lắm dị biệt.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin tha lỗi cho con, vì thường đòi người khác phải giống mình. Xin cho con biết bao dung đón nhận những khác biệt của anh chị em, nhất là nhìn nhận những điều tốt lành nơi họ. Amen.

(5 Phút Lời Chúa)

++++++++++++++++++

Suy niệm và cầu nguyện

Suy niệm:

Sau khi Thầy Giêsu loan báo cuộc Khổ Nạn và Phục sinh lần hai,
các môn đệ đã cãi nhau ngay ngoài đường xem ai là người lớn nhất.
Như thế tham vọng cá nhân vẫn tồn tại
cả nơi những người đã bỏ mọi sự mà theo Thầy (Mc 9, 33-37).
Sau vụ tranh cãi có tính nội bộ trên,
bài Phúc Âm hôm nay kể lại chuyện tranh cãi với người ngoài nhóm.

Gioan, “con của Thiên Lôi”, là người khởi đầu câu chuyện.
Thực ra ông chỉ là người nói lên phản ứng chung của các anh em.
Họ bực bội vì có người “không theo chúng ta”, không ở trong nhóm,
mà lại dám lấy Danh Thầy Giêsu để trừ quỷ (c. 38).
Và thực sự người đó đã trừ được một cách thành công.
Danh Giêsu có sức mạnh trừ quỷ, đó là điều không thể chối cãi.
Nhưng đối với Gioan và các bạn của ông,
chỉ những người trong nhóm mới có quyền dùng Danh ấy.
Chính vì thế Gioan thú nhận, “chúng con đã cố ngăn cản…”
Họ muốn độc quyền sử dụng Danh Thầy,
nghĩa là muốn bảo vệ quyền lợi và chỗ đứng của nhóm.
Nếu ai cũng lấy Danh Giêsu mà trừ quỷ, thì còn thế giá gì cho các ông!

Chẳng rõ các môn đệ đã làm gì để ngăn cản người kia,
Chỉ biết Thầy Giêsu không chấp nhận thái độ cấm đoán ấy (c. 39).
Thầy bao dung và cởi mở hơn nhiều.
Thầy có cái nhìn lạc quan về người đã nhân danh Thầy mà trừ quỷ.
Hẳn người ấy có niềm tin nào đó vào Thầy, vào quyền năng của Danh Thầy.
Như thế anh ấy đã có tương quan ít nhiều với Thầy,
dù không theo Thầy làm môn đệ chính thức trong nhóm.
“Ai không chống chúng ta là ủng hộ chúng ta” (c. 40).
Nguyên tắc này của Đức Giêsu khiến chúng ta có thêm nhiều bạn,
và bớt số người mà ta nghĩ là kẻ thù.
Nó khiến chúng ta ra khỏi sự lo sợ vì quyền lợi mình bị đe dọa,
và tránh được những tranh chấp không đáng có.

Thật ra thái độ khép kín và độc quyền thường bắt nguồn từ sự ích kỷ
chứ không từ lòng đạo đức thực sự.
Có thứ khép kín ích kỷ của một cá nhân,
nhưng cũng có sự khép kín ích kỷ của một tập thể,
một họ đạo, một dòng tu, một tôn giáo, một quốc gia.

Đức Giêsu mời chúng ta vượt ra khỏi ranh giới của nhóm mình,
để mở ra với thế giới, với các kitô hữu khác, với những người không tin.
Chúng ta cần thấy những điều chân thiện mỹ nơi họ như những tia nắng
đến từ Vừng Đông rực rỡ là Đức Giêsu,
và cảm được mối dây thầm kín kết nối họ với Thiên Chúa.
Cần tập nhận ra Đức Giêsu đang hiện diện và hoạt động
ở những nơi, những tổ chức và những người mà ta không ngờ.
Rao giảng Tin Mừng cho một người là nói với người ấy rằng
anh đã quen biết Giêsu và Giêsu đã ở trong anh từ lâu.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa,
xin cất khỏi con mọi lo lắng bề ngoài.

Xin tha thứ cho con
vì đã quá bận tâm
đến những điều mình nói,
đến ảnh hưởng của mình,
đến những điều người ta nói và nghĩ về con.

Xin tha thứ cho con
vì muốn nên giống kẻ khác
mà quên mất chính mình,
vì khao khát có được những đức tính của họ,
mà quên phát triển bản thân.

Xin tha thứ cho con
vì đã mất nhiều thời gian
cho việc phô trương
hơn là cho việc xây dựng bản thân.

Xin cho con biết cởi mở với anh em;
nhờ đó Chúa có thể đến với con
như đến với một người bạn.

Và Chúa sẽ làm cho con nên “người”
mà Chúa mong muốn trong tình yêu của Ngài
vì con là con của Chúa
và là anh em của mọi người.

Michel Quoist

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

(phutcaunguyen.net)

++++++++++++++++++

Hãy Nâng Tâm Hồn Lên

22 THÁNG NĂM

Trạng Sư Thần Linh Của Chúng Ta

Tông Đồ Gio-an nói với những người nhận thư thứ nhất của ngài bằng những ngôn từ chứa chan tình cảm – ngài gọi họ là “những người con bé nhỏ” và kêu mời họ tránh xa sự tội (1Ga 2, 1). Tuy nhiên, ngài cũng viết: “Nhưng nếu ai phạm tội, thì chúng ta có một Đấng Bảo Trợ trước mặt Chúa Cha: Đó là Đức Giêsu Kitô, Đấng Công Chính. Chính Đức Giêsu Kitô là của lễ đền tội, vì tội lỗi chúng ta – không những vì tội lỗi chúng ta mà thôi, nhưng còn vì tội lỗi cả thế gian nữa” (câu 1 – 2).

Qua những lời ấy trong lá thư được viết vào cuối thế kỷ thứ nhất của ngài, Thánh Gio-an công bố cùng một sự thật mà Phê-rô rao giảng chỉ ít lâu sau cuộc Thăng Thiên của Chúa. Đó là chân lý nền tảng về sự hoán cải và về ơn tha thứ nhờ năng lực của cái chết và cuộc Phục Sinh của Đức Kitô.

– suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II –

Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác

LIFT UP YOUR HEARTS

Daily Meditations by Pope John Paul II

+++++++++++++++++

Lời Chúa Trong Gia Đình

Ngày 22/5

Thánh Rita Cascia, nữ tu

Gc 4, 13-17; Mc 9, 38-40.

Lời suy niệm: “Quả thật, ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta (Mc 9,40).

          Sau khi Tông Đồ Gioan trình bày với Chúa Giêsu về việc một người ngoài Nhóm Mười Hai đã lấy Danh Thầy mà trừ quỷ, và Gioan đã ngăn cấm người ấy, vì ông cho là người đó lạm dụng Danh Thầy mà làm việc đó là điều không được. Sau khi Chúa Giêsu nghe xong sự việc và sự ngăn cản của Gioan, Chúa Giêsu đã cho Gioan biết: “Quả thật, ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta.”

Lạy Chúa Giêsu, trong xã hội hôm nay, con người đã cảm nhận được tình yêu thương và sự phục vụ cần cho người nghèo. Xin Chúa chúc lành cho tất cả những ai đang cộng tác với Giáo Hội Chúa: thực hiện đức bác ái: “Dành mọi ưu tiên cho người nghèo. Amen,

Mạnh Phương

+++++++++++++++++

22 Tháng Năm

Thiên Chúa Tạo Dựng Con Người

Người Ấn Ðộ thường kể câu chuyện ngụ ngôn về việc sáng tạo con người như sau: Một hôm Thiên Chúa quyết định tạo dựng con người, nghĩa là làm một tạo vật đẹp nhất giữa các tạo vật. Dĩ nhiên, khi Thiên Chúa vừa công bố quyết định, các Thiên thần đã tỏ ra không mấy hồ hởi, một phần vì ganh tị, một phần vì không thể chấp nhận được một ý tưởng xem ra quá kỳ cục ấy. Làm sao tưởng tượng được một thụ tạo vừa thuộc về hạ giới, lại vừa tham dự vào đời sống thần linh. Làm sao có được một hữu thể vừa là một mảnh của thời gian, lại vừa mang tính vĩnh cửu? Làm sao chấp nhận được giữa vật chất và tinh thần?

Các Thiên Thần không thể tưởng tượng được rằng Thiên Chúa có thể tạo dựng được một tạo vật như thế. Các vị e ngại rằng ý tưởng ấy sẽ hạ giảm quyền năng và sự khôn ngoan thượng trí của Thiên Chúa.

Ðể ngăn chặn Thiên Chúa trong ý định của Ngài, các Thiên Thần mới bầu ra một ủy ban. Sau nhiều ngày ráo riết làm việc, ủy ban đã soạn xong một kiến nghị đệ trình lên Chúa gồm những điểm như sau: tinh thần không thể kết hợp với vật chất, bản tính thiên thần không thể kết hợp với bản tính thú vật, cái có cùng không thể hòa hợp với cái không cùng, cái chóng qua đi không thể đi đôi với điều vĩnh hằng, do đó yêu cầu Thiên Chúa hãy từ bỏ ý định điên rồ của Ngài.

Sau khi đọc kỹ bản kiến nghị, Thiên Chúa đưa ra phán quyết như sau: “Tất cả những góp ý của các người đều hợp lý. Nhưng điều ta sắp thực hiện không phải là một vấn đề triết học”. Các Thiên Thần đều nhao nhao hỏi: “Vậy thì vấn đề đó là gì?”. Sau một hồi thinh lặng, Thiên Chúa chậm rãi đáp: “Con người là vấn đề của Niềm Tin”. Ngài thinh lặng, rồi phán quyết: “Con người là vấn đề của Niềm Tin”.

Trong một xã hội được xây dựng trên luật của cá lớn ăn hiếp cá bé, trong một xã hội mà nền tảng đã bị đục khoét bởi lọc lừa, gian trá, phản bội, đố kỵ, hận thù, con người dễ mất đi niềm tin nơi con người, bởi vì khi không tin ở người, con người cũng không còn tin ở chính mình. Một cuộc sống như thế chẳng khác nào một cuộc tự hủy, một cuộc tự sát tập thể.

Thiên Chúa yêu thương mọi người. Ngài tiếp tục tin tưởng nơi con người, Ngài cũng mời gọi chúng ta tin tưởng nơi con người… Thay vì tự giam hãm trong khép kín, trong đố kỵ, chúng ta hãy ra khỏi chính mình để đến với người… Ðến với người bằng sự thông cảm tha thứ, cho dẫu chúng ta chỉ gặp toàn những lừa đảo phản bội. Ðến với người bằng những san sẻ sớt chia, cho dẫu chúng ta chỉ toàn gặp những bội bạc, vong ân. Ðến với người bằng tiếng cười rộn rã, cho dẫu chúng ta chỉ gặp toàn đắng cay, sầu muộn.

(Lẽ Sống)

++++++++++++++++++

Lời Chúa Mỗi Ngày

Thứ Tư – Tuần 7 – TN2 – Năm Chẵn

Bài đọc: Jam 4:13b-18; Mk 9:37-39.

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Sự quan phòng của Thiên Chúa

            Con người dệt nhiều mộng ước cho cuộc đời mình; nhưng rất ít khi thành tựu. Đa số những gì con người không nghĩ tới, chúng lại xảy ra. Khi cha mẹ mới có con, họ dệt bao nhiêu mộng ước cho cuộc đời của con; nhưng rất ít khi con họ đạt được điều mộng ước mà họ muốn.

            Các bài đọc hôm nay muốn chúng ta nhìn ra một chân lý căn bản: cuộc đời chúng ta được điều khiển bởi Thiên Chúa, và chúng ta phải bước đi trong đường lối của Ngài. Trong bài đọc I, thánh Giacôbê khuyên các tín hữu đừng kiêu căng, hống hách, phác họa chuyện làm giàu, vì họ không biết ngày mai sẽ ra sao. Thay vào đó, họ phải khiêm nhường tùy thuộc cuộc đời của họ nơi Thiên Chúa, Đấng ban sự sống cho họ và điều khiển cuộc đời của họ. Trong Phúc Âm, tông-đồ Gioan khó chịu và ngăn cấm một người trừ quỉ, vì người đó không thuộc hàng ngũ các môn đệ của Chúa Giêsu. Ngài khiển trách Gioan và giải thích lý do nếu một người trừ được quỉ, người đó phải có niềm tin nơi Thiên Chúa.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Cuộc đời con người tùy thuộc nơi Thiên Chúa.

1.1/ Đừng tự phụ trước Thiên Chúa: Mộng ước làm giàu là mộng ước rất phổ thông của con người. Có những học sinh chưa tốt nghiệp đã ngồi tính toán một năm làm được bao nhiêu tiền nếu tốt nghiệp kỹ sư hay bác sĩ; nhưng với nền kinh tế hiện đại, nếu họ không tìm được việc làm khi ra trường cũng chẳng ai ngạc nhiên! Có những nhà nông chưa gieo đã ngồi tính số lượng mùa màng thu được để làm kho chứa; nhưng nếu Trời không cho mưa, làm sao có mủa gặt. Hay những thương gia trong trình thuật hôm nay dệt mộng: “Hôm nay hoặc ngày mai, chúng ta sẽ đi đến thành nọ thành kia, sẽ ở lại đó một năm và buôn bán kiếm lời.”

            Chúng ta không biết cuộc đời mình sẽ ra sao, vì chúng ta lệ thuộc vào quá nhiều yếu tố. Trước tiên, sự sống của chúng ta lệ thuộc vào Thiên Chúa, Ngài có thể cất sự sống của chúng ta bất cứ lúc nào. Thánh Giacôbê so sánh mạng sống con người với hơi nước: “Thật vậy, các người chỉ là hơi nước xuất hiện trong giây lát, rồi lại tan biến đi.” Hay nhiều người so sánh cuộc đời con người với bông hoa, sáng mai nở ra thật đẹp, chiều về ủ rũ tàn phai chẳng còn. Thứ đến, nơi mà chúng ta muốn tới. Có chắc chắn là chúng ta có tới được nơi mà chúng ta mong muốn hay không? Nhiều lý do ngăn cản cuộc hành trình của chúng ta: bệnh tật, tai nạn trên đường… Sau cùng, buôn bán cũng lệ thuộc vào rất nhiều yếu tố: khách hàng, món hàng, thời thế. Có phải ai buôn bán cũng thành công đâu? Có phải ai đem tiền đầu tư cũng kiếm lời? Nhiều người tưng bừng khai trương rồi lại âm thầm đóng cửa! Biết bao nhiêu người đầu tư số vốn đã dành dụm lâu năm vào thị trường chứng khoán, vào cơn lốc nhà cửa với hy vọng sẽ về hưu sớm và dư giả, để rồi phải đau đớn nhìn số tiền dành dụm không cánh mà bay, để rồi lại phải cong lưng gầy dựng lại đến hết cuộc đời.

1.2/ Hãy khiêm nhường phó dâng cuộc đời cho sự quan phòng của Thiên Chúa: Thánh Giacôbê khuyên các tín hữu nên nói: “Nếu Chúa muốn, chúng ta sẽ sống và làm điều nọ điều kia.” Trước tiên, phải xem mình có sống lâu để làm việc đó không đã. Nếu Thiên Chúa cho phép hay để chúng ta sống, chúng ta mới được sống; nếu Thiên Chúa cất sự sống ra khỏi chúng ta, không ai có thể cưỡng lại được, dù chỉ một giây. Thứ đến, phải xét xem điều chúng ta dự định có phù hợp với thánh ý Thiên Chúa hay không. Nếu đó là thánh ý của Thiên Chúa, chúng ta mới được phép làm; nếu không phải là thánh ý của Thiên Chúa, chúng ta có cố gắng hết sức cũng chẳng thành công.

            Vì thế, con người phải tránh thói phô trương, khoác lác trước Thiên Chúa. Trong Cựu Ước có một biến cố xảy ra làm kinh nghiệm cho con người, đó là tháp Babel. Con người muốn xây một chiếc tháp đụng tới trời để xem có Thiên Chúa hay không; nhưng khi mới bắt đầu, Thiên Chúa để cho bất đồng ngôn ngữ xảy ra. Họ không hiểu tiếng nói của nhau để quyết định chung nữa, thế là đường ai nấy đi. Cha ông chúng ta đã thấu hiểu điều này và khuyên con cháu: “Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên.” Chúng ta cứ việc dệt mộng và thi hành mộng đẹp; nhưng phải xét xem điều đó có đẹp ý Thiên Chúa hay không. Nếu biết điều đó không đẹp ý Thiên Chúa mà vẫn làm, chúng ta chẳng những nắm phần chiến bại, mà còn phạm tội chống lại ý Thiên Chúa.

2/ Phúc Âm: Cần có tâm hồn rộng lượng bao dung

            Một hôm, ông Gioan nói với Đức Giêsu: “Thưa Thầy, chúng con thấy có người lấy danh Thầy mà trừ quỷ. Chúng con đã cố ngăn cản, vì người ấy không theo chúng ta.” Sở dĩ, môn đệ Gioan nói những lời này, vì ông muốn đặc quyền trừ quỉ chỉ giới hạn trong thành phần môn đệ của Chúa Giêsu; vì nếu bất cứ ai cũng trừ quỉ được, nhóm môn đệ của Chúa Giêsu sẽ không còn gì đặc biệt nữa.

           

2.1/ Cần loại trừ tính phe đảng, độc tài: Đức Giêsu bảo: “Đừng ngăn cản người ta, vì không ai lấy danh nghĩa Thầy mà làm phép lạ, rồi ngay sau đó lại có thể nói xấu về Thầy. Quả thật, ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta.” Nguyên lý Chúa đưa ra là một người không thể mâu thuẫn với chính mình: hoặc có hoặc không, chứ không thể chọn cả hai một lượt. Để một người trừ được quỉ, họ phải có một đức tin vững mạnh nơi Chúa Giêsu, và phải nhân danh Ngài mà nói, thì mới trừ được. Nếu một người không có đức tin, và không nhân danh Chúa, họ không bao giờ họ có thể trừ được quỉ. Đức tin có được hay mất đi là phải có thời gian lâu dài; chứ không thể một sớm một chiều là có hay mất được. Vì thế, khi họ trừ được quỉ là họ đã có đức tin vào Thiên Chúa, tại sao cần phải ngăn cấm họ!

            Hơn nữa, mục đích của Chúa Giêsu khi chọn các môn đệ là để huấn luyện các ông loan truyền Tin Mừng, chứ không chú trọng đến danh nghĩa và quyền lợi của cá nhân hay của nhóm. Ngài ban cho các ông quyền trừ quỉ để khơi dậy niềm tin, chứ không phải là đặc quyền để bảo vệ. Tính phe đảng nhiều khi làm con người không còn biết chú trọng đến mục đích, nhưng chú trọng đến tiếng tăm, quyền lợi, và dễ dàng khai trừ người khác.

2.2/ Con người có tự do để chấp nhận sự thật: Chúng ta cần biết rộng lượng để chấp nhận tự do Thiên Chúa ban cho con người. Khi rao giảng Tin Mừng, Chúa Giêsu chỉ có thể trình bày sự thật để thuyết phục con người tin vào Ngài, đồng thời kèm theo những phép lạ; nhưng nếu họ cứng lòng, Chúa Giêsu không bắt họ phải tin vào Ngài. Chúng ta cũng thế, chúng ta cũng chỉ có thể trình bày sự thật, hay phân tích cái lợi và cái hại của việc không sống theo sự thật, rồi để tha nhân có quyết định muốn theo hay không. Chúng ta không thể bắt người khác làm theo ý mình hay thay đổi người khác được.

            Trên con đường tìm kiếm sự thật, có nhiều cách để dẫn con người đến sự thật và khơi dậy niềm tin của con người vào Thiên Chúa; chứ không phải chỉ có một cách. Hãy để Thiên Chúa làm việc trong tha nhân và cho họ có thời gian để nhận ra sự thật. Cần tránh thái độ võ đoán: chỉ có cách của chúng ta mới làm cho con người nhận ra sự thật hay mới được cứu độ.

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

            – Chúng ta cần khiêm nhường biết mình trong mối liên hệ với Thiên Chúa và với tha nhân. Đừng kiêu căng, phách lối, và hành động theo ý mình để rồi phải lãnh chịu những thiệt hại.

            – Chúng ta có được điều tốt nào cũng là quà tặng của Thiên Chúa ban cho. Chúng ta đừng tự mãn vì quà tặng, nhưng phải biết dùng nó để sinh lợi ích cho Thiên Chúa và cho tha nhân.

Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP

****************