Những lối nhỏ yên tĩnh

12/06/2020

“Chúa ở trong gió hiu hiu”.

Kính thưa Anh Chị em,

Nếu thi thoảng, Cựu Ước nói đến các cuộc thần hiện thì bài đọc Các Vua hôm nay kể lại một cuộc thần hiện đúng nghĩa, Thiên Chúa tỏ mình cho Êlia. Lạ lùng thay, Người không ở trong cơn lốc, chẳng ở trong cơn động đất, cũng không ở trong lửa nhưng ở trong gió hiu hiu.

Qua đó, tình yêu của Thiên Chúa cũng như việc tỏ mình của Người xem ra thật đằm thắm và dịu dàng. Sự dịu dàng và đằm thắm của tình yêu này một lần nữa được Chúa Giêsu nói đến trong Tin Mừng hôm nay, “Các con đã nghe dạy người xưa rằng…; phần Thầy, Thầy bảo…”.

Nếu có những lối đi yên tĩnh, thì cũng có những ngõ vắng xôn xao; nếu có những đường làng quạnh hiu, thì cũng có những đại lộ rộn rã. Cũng thế, trong tình yêu, bên cạnh những đại lộ hun hút và thênh thang thì ở đó, còn có cả những lối nhỏ yên tĩnh và chật hẹp. Luật cũ dạy, “Chớ giết người”, đó là một đại lộ tình yêu mà ai cũng thấy, cũng biết và dễ chấp nhận; nhưng, “Ai bảo anh em mình là ngốc, thì bị phạt trước công nghị; ai rủa anh em mình là khùng, sẽ vạ lửa địa ngục”, thì đó là những lối nhỏ chật hẹp mà không phải ai ai cũng chấp nhận và để mình được thuyết phục. “Chớ ngoại tình”, một đại lộ tình yêu khác; nhưng, “Ai nhìn người nữ mà ước ao phạm tội, đã phạm tội với họ trong lòng rồi” thì quả là một lối nhỏ vô cùng chật hẹp, một đòi hỏi khá gắt gao để ai muốn ở lại trong tình yêu hãy cố mà giữ lấy.

Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta nhìn thẳng vấn đề. Điều Chúa Giêsu muốn nói ở đây chính là sự thanh khiết, một điều không thể thiếu cho bất cứ ai thuộc mọi đấng bậc muốn sống trong tình yêu. Khi nói, “Ai nhìn người nữ mà ước ao phạm tội, đã phạm tội với họ trong lòng rồi”, Chúa Giêsu muốn dẫn chúng ta đi vào những lối nhỏ tình yêu; ở đó, chỉ có tiếng gió hiu hiu với những gì đằm thắm nhất, dịu dàng nhất và cũng thanh khiết nhất. Ngài biết rất rõ mỗi người chúng ta vì chẳng có gì xảy ra nơi con người mà lại xa lạ với Ngài. Ngài biết đến những cám dỗ, những xung năng vật vã, cả những cuồng si ươn hèn nơi người nam cũng như người nữ, trẻ cũng như già, kẻ sống đời dâng hiến cũng như người ở bậc vợ chồng. Và chúng ta hiểu điều Ngài hứa, “Hãy đến với Tôi tất cả những ai mang gánh nặng nề, Tôi sẽ nâng đỡ bổ sức cho”. Ngài sẵn sàng bổ sức cho ai biết níu lấy Ngài mà đi vào những lối nhỏ yên tĩnh.

Trong cuốn sách của mình, một bác sĩ tâm lý thổ lộ, “Tôi thiết nghĩ, trong đời sống gia đình, việc giữ khiết tịnh còn khó hơn gấp bội so với những người sống đời độc thân. Tôi không nói đến ngoại tình, nhưng tôi muốn nói đến sự kiêng kỵ”. Vậy tại sao phải kiêng kỵ trong bậc vợ chồng cũng như phải dè giữ trong đời dâng hiến? Câu trả lời có một mẫu số chung, đó là vì tình yêu. Vì tình yêu gia đình, tôi từ chối điều này; vì yêu mến Chúa và các linh hồn, tôi từ chối điều kia, ngay cả những điều được phép.

Vậy mà, ai không biết chối từ điều được phép, sẽ không dễ chối từ các điều cấm. Một người đàn ông tâm sự, “Tôi sẽ không uống rượu ở các quầy bars, sàn nhảy, ở đó có quá nhiều cám dỗ”; một linh mục chia sẻ, “Sau những ngày đại lễ mệt nhoài, một đôi khi, tôi lái xe về quê, thả hồn theo những sóng lúa giữa những cánh đồng ngun ngút một màu… và ngồi bên mộ mẹ trong gió hiu hiu, vân vê cánh hoa đồng nội, cúi xuống chậm rãi gỡ những bông cỏ may”.

Anh Chị em,

Không phải điều chúng ta dâng Chúa mới đáng giá; đáng giá hơn, cả những điều chúng ta từ chối vì Người.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa Thánh Thần, xin dẫn con đi vào những lối nhỏ yên tĩnh mỗi ngày, may ra, tim con ngày càng nồng nàn hơn”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)