Tiến về phía trước

27/08/2022

“Những gì thế gian cho là yếu kém, thì Thiên Chúa đã chọn!”.

Hôm nay, Giáo Hội kính thánh Mônica, một tớ nữ tài giỏi đã làm lợi cho Chủ được năm nén khác. Người ta nói, tất cả các thiên truyện trên thế giới có thể được giảm xuống chỉ còn năm hoặc sáu; một trong số đó là, “Hãy Trở Về Nhà!”. Mônica đã dành cả cuộc đời để đưa con trai, Augustinô, trở về nhà của nó, “Giáo Hội”. Cô là một người mẹ luôn giục con ‘tiến về phía trước!’.

Kính thưa Anh Chị em,

Cả cuộc đời Mônica và Lời Chúa hôm nay tiết lộ cách thức hoạt động của Thiên Chúa, “Những gì thế gian cho là yếu kém, thì Thiên Chúa đã chọn!”. Ngài chọn chúng ta, trao tặng mỗi người những ân tứ khác nhau; không phải vì chúng ta xứng đáng, nhưng vì chúng ta đáng được Ngài yêu! Để từ đó, với ân sủng Ngài, ngày mỗi ngày, mỗi người có thể ‘tiến về phía trước!’. Phía trước ở đây chính là Thiên Chúa, cung lòng Ngài, nơi mỗi người “hưởng sự vui mừng của Chủ”.

Trong bài đọc thứ nhất, Phaolô cho thấy tất cả chỉ vì tình yêu vô ngần vô hạn của Thiên Chúa, “Hãy xem ơn kêu gọi của anh em, không có mấy người khôn ngoan theo xác thịt, không có mấy người quyền thế, không có mấy người sang trọng”. Tất cả là ân sủng; để từ đó, chúng ta “được ở trong Chúa Kitô”; “được thánh hoá”, “được cứu rỗi” bởi Ngài, mà ‘tiến về phía trước’ nhờ Ngài. Thánh Vịnh đáp ca thật sâu sắc, “Hạnh phúc thay dân nào Chúa chọn làm gia nghiệp!”.

Với bài Tin Mừng, Matthêu cho thấy Thiên Chúa phân phát các ân huệ của Ngài theo như ý Ngài muốn, Ngài giao cho mỗi người một số vốn; kẻ ít người nhiều, không ai không có. Ngài tặng ban những gì chúng ta cần để trổ sinh hoa trái cho Vương Quốc, và Ngài ước mong mỗi người sử dụng quà tặng đó một cách có trách nhiệm và chuyên cần. Không có hai người giống nhau hoàn toàn, và Thiên Chúa coi mỗi người như duy nhất được tạo dựng theo hình ảnh Ngài. Chúng ta phải chân thành đáp lại Ngài bằng cách sử dụng tối đa những tài năng Ngài ban.

Những tôi tớ giỏi giang đầu tư và thu lợi về cho Chủ đã hiểu mục đích đời họ và thời gian họ có thể sử dụng. Những người này hào phóng với tất cả những gì Chủ ban, họ làm nó sinh hoa kết trái; họ nhận được phần thưởng là sự thân mật hơn và được giao nhiều trách nhiệm hơn. Cũng thế, mỗi người chúng ta được dành một khoảng thời gian để sử dụng các ân huệ của mình để làm vinh danh Chúa và cứu các linh hồn. Chúng ta phải cần mẫn mỗi ngày, để cuối cùng, làm sao nghe được những lời tương tự, “Khá lắm, hỡi tôi tớ tài giỏi và trung thành!”.

Vậy mà, đôi khi, chúng ta bị tê liệt vì sợ hãi hoặc do một thận trọng sai lầm nào đó khi không làm gì cả, hoặc chỉ cố gắng bảo vệ bản thân! Chúng ta coi thường quà tặng của Chúa hoặc nghĩ rằng, tôi được ban rất ít nên coi đó như lý do để biện minh cho việc không nỗ lực hoặc không sinh lợi cho Ngài. Chúng ta đổ lỗi cho hoàn cảnh, cho người khác; nhưng sự thật là đang lơ là trong việc tạo ra những trái trăng Chúa muốn. Chúa không đợi năm nén từ người đã nhận một nén. Lẽ ra Ngài cũng sẽ vui mừng với người được trao chỉ một nén; thế nhưng, đầy tớ lười biếng ấy đã khép mình vào chủ nghĩa vị kỷ, tự ái, bởi anh không muốn ‘tiến về phía trước!’.

Anh Chị em,

“Những gì thế gian cho là yếu kém, thì Thiên Chúa đã chọn!”. Hãy ghi khắc sự thật này để nhận ra hồng ân của Chúa; từ đó, như Mônica hèn mọn, đã đưa chồng con ‘trở về nhà’, chúng ta quyết tâm sử dụng tài năng Chúa ban để đưa những ai đi lạc ‘về nhà’, về cung lòng Cha; chúng ta mang lợi nhuận tối đa về cho Ngài! Để ‘tiến về phía trước’ và trưởng thành trên đường nên thánh, chúng ta không được sợ hãi; nhưng phải có niềm tin. Những hình ảnh sai lầm về Thiên Chúa như Ngài keo kiệt, hà khắc… sẽ làm cho cuộc sống chúng ta cằn cọc, ‘vô sinh’; và sợ hãi sẽ khiến chúng ta tê liệt, tự huỷ. Trong đời sống Kitô hữu, không ai đứng một chỗ; hoặc sẽ lùi, hoặc sẽ ‘tiến về phía trước’; nhận nhiều hơn, hoặc mất đi những gì mình có. Bạn muốn thế nào?

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, Chúa không đòi hỏi con phải thành công, Chúa chỉ cần con trung thành. Xin giúp con trung tín với ơn gọi đã lãnh nhận, để con có thể luôn ‘tiến về phía trước!’”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)