Bánh hằng sống thời Covid

27/08/2021

Đã bao lâu rồi, chúng ta không được đến nhà thờ, kể từ khi đại dịch COVID bùng phát lần thứ 4 tại Việt Nam?

Đã bao lâu rồi, chúng ta hít thở khí trời qua chiếc khẩu trang, và giấu mình trong những lớp quần áo bảo hộ khi có dịp đến nơi công cộng?

Đã bao lâu rồi chúng ta sống trong lo lắng, sợ hãi khi nhắc đến F0, F1, F2?

Và hơn bao giờ hết, trong những ngày cuối tháng bảy vừa qua, đã có rất nhiều những cảnh tượng đau thương diễn ra trước mắt chúng ta, dù là trước màn ảnh nhỏ, hay ngay cạnh nhà mình: người người bị đem đi cách ly, dù đó là người già hay trẻ nhỏ, những cảnh chết chóc diễn ra trong buồn bã… Rồi trên những con đường Sài Gòn xô bồ, nhộn nhịp bao đời, giờ im ắng tiếng còi xe. Từng đoàn người tứ xứ vào Sài Gòn lập nghiệp, giờ cũng vội vã trở về quê, mang theo bên mình những rủi ro, vì đường xa, mà lương thực lại ít. Chiếc xe máy chở cả gia đình và những chắc chiu dành dụm bao ngày…Đã bao lâu rồi, chỉ cần được thở thôi mà khó khăn đến vậy?

Tấm Bánh Hằng Ngày- Tình Yêu Thời COVID

Trong những cảnh hỗn độn, đầy hoang mang và chông chênh đó, chúng ta lại thấy tình người thật ấm áp. Những siêu thị mini và những quán ăn không đồng mọc lên, những cửa hàng rau củ không người bán, chỉ có vỏn vẹn tấm bảng ghi dòng chữ: “Ai cần đến lấy!” Rồi trong những ngày Sài Gòn “bệnh nặng”, không làm gì được, thì chúng ta lại bắt gặp những chuyến xe chở thực phẩm từ miền Trung và miền Tây tấp nập vào chia sẻ yêu thương. Những chuyến xe nhân ái ấy đã nuôi sống anh chị em mình từng ngày trong lúc khốn khó. Rồi có người không ngại chạy xe máy vào các con hẻm nhỏ, trao tận tay những ổ bánh mì cho người vô gia cư. Đơn giản vậy thôi, những “tấm bánh hằng ngày” thời COVID.

Tấm Bánh Hằng Sống- Tình Yêu Muôn Đời

Hình ảnh “bánh hằng ngày” này làm chúng ta dễ dàng liên tưởng đến hình ảnh Bánh Hằng Sống mà Chúa Giêsu nói đến trong bài Tin Mừng. Cả hai đều cùng một mục đích hướng tới, đó là nuôi sống con người. Tuy nhiên, Bánh Hằng Sống mà Chúa Giêsu ban tặng không làm từ bột mì, hay từ hoa màu ruộng đất, nhưng là từ chính Mình và Máu Thánh của Ngài. Đối với những tấm lòng quảng đại, thì cho đi những gì mình có không khó. Những trận bão lụt, thiên tai, hay đại dịch vừa qua cho chúng ta xác tín điều đó, và niềm tin vào tình người vẫn luôn đong đầy. Họ có sợ, có lo đó, nhưng tình yêu thương đã giúp họ vượt qua những cảm xúc sợ hãi để dấn thân vì người khác.

Chúa Giêsu, Chúa chúng ta còn hơn vậy nữa. Ngài không chỉ cho những gì Ngài có trong tay, trong tâm trí. Ngài không chỉ muốn dấn thân, mà còn muốn hiến thân cho con người. Bí Tích Thánh Thể là minh chứng cho điều Ngài muốn. “Bánh Tôi sẽ ban tặng chính là thịt Tôi để cho thế gian được sống.” (Ga 6,52). Hằng ngày, nơi nhà tạm nhỏ bé, và trong thánh lễ, chúng ta được nhắc nhở: Có một tình yêu đã hiến thân cho nhận loại, như tấm bánh được bẻ ra và trao ban cho hết mọi người, hầu tất cả được nuôi dưỡng và sống đời đời. Còn cách diễn đạt nào trong tình yêu mà quyết liệt hơn, độc đáo hơn, và tuyệt đối như cách mà Chúa Giêsu đã làm cho con người chúng ta?

Con người Hôm Nay và Lương Thực Hằng Ngày

Tình Chúa là thế. Yêu thương là thế. Gắn bó từng giây phút bên con người là thế. Nhưng đến tận bây giờ, con người vẫn không ngừng hỏi: Thiên Chúa ở đâu trong đại dịch COVID 19? Đọc bài đọc một Chúa Nhật hôm nay, (1V.19, 4-8), chúng ta thấy cuộc đời của tiên tri Ê-li-a như là hình ảnh sống động nhất để chỉ về những gì đang xảy ra nơi anh chị em chúng ta trong những ngày dịch bệnh hoành hành: tuy không nói là bị trục xuất khỏi nơi làm việc, nhưng họ đang phải cuốn gói lên đường trở về quê nhà, một sự trở về vội vã, mạo hiểm. Ăn bờ, ngủ bụi, vất vả nhất là những ai có con nhỏ…

Tạ ơn Chúa là giữa những lúc như vậy, họ không đơn độc. Như Ê-li-a được thiên thần Chúa hiện ra và ban lương thực cho ông. Ông đã được ăn, được uống, và trở nên mạnh mẽ, rồi tiếp tục cuộc hành trình 40 đêm ngày để đến núi Horeb. Ngay lúc này đây, tại quê hương Việt Nam chúng ta, cũng có những thiên thần dễ thương với trái tim và đôi bàn tay hướng về người nghèo, người lâm cảnh túng thiếu. Họ chia sẻ những tấm bánh, chai nước trên đường đi. Những trái tim và những đôi bàn tay đó chính là hiện thân của Chúa, để đồng hành cùng những ai vất vả dặm trường. Đó là đức ái Ki-Tô hữu mà Thánh Phao-lô trong bài đọc hai đã mời gọi mỗi người chúng ta, hãy bắt chước và sống thực hành điều đó với anh chị em mình. (Ep. 4: 30-5: 2).

Hãy là Tấm Bánh Yêu Thương         

       Để mở lối cho việc sống thực hành bác ái theo gương Chúa Giêsu, Thánh Tê-rê-sa Avila có nói thế này: “Hôm nay Đức Ki-tô nhìn người khác bằng mắt chúng ta, yêu người khác bằng trái tim chúng ta, đến với người khác bằng đôi chân chúng ta và phục vụ người khác bằng đôi tay của chúng ta”. Vậy để trả lời cho câu hỏi: Thiên Chúa ở đâu trong cơn đại dịch này? Chúng ta hãy cùng nhau phản ảnh dung mạo và tình yêu của Đức Ki-tô bằng chính đời sống mình:

  • Trong cầu nguyện xin được ơn can đảm
  • Trong phục vụ xin được ơn khiêm nhường
  • Trong hy sinh xin thêm lòng yêu mến
  • Trong chia sẻ xin tìm thấy niềm vui.

Xin Chúa Giêsu Thánh Thể luôn là nguồn khởi đầu mọi hành động của chúng con, để trong mọi điều chúng con nghĩ, mọi lời chúng con nói, và mọi việc chúng con làm, đều nhằm mục đích cho mọi người nhận ra sự hiện diện của Chúa. Qua tấm bánh cuộc đời chúng con được bẻ ra và trao tặng cho nhau, xin dung mạo Chúa được phản ảnh bây giờ và trong sự tiếp nối mỗi ngày. Amen.

Quỳnh Thoại, CĐM

Nguồn: dongten.net